Thứ Bảy, tháng 2 23, 2013
NHỚ NGUỒN
Đầu xuân thấy lòng xuyến xao
Nhìn về quê Mẹ, nghẹn ngào ướt mi
Mẹ ơi, sao nở ra đi
Xuân về vắng Mẹ, còn gì cảnh vui !
Nhớ thương xen lẫn ngậm ngùi
Xuân không có Mẹ, lòng vui sao đành
Tết đến nhìn bánh chưng xanh
Trong lòng nhớ Mẹ, long lanh giọt sầu.
Nhớ Mẹ con biết tìm đâu
Chỉ biết quỳ lạy, gập đầu thành tâm
Cơm canh bánh trái đầy mâm
Mẹ nào ăn được, lặng thầm nơi nao ?
Ngày xưa, rằng Mẹ ước ao
Con cháu thành đạt, nhà cao phúc đầy,
Ngày nay đạt được như vầy
Thì chẳng còn Mẹ, về đây nữa rồi.
Tiếc thương đau xót bồi hồi
Nhớ ngày còn Mẹ, cùng ngồi chung mâm
Cả nhà đồng dạ đồng tâm
Cơm canh đạm bạc, tình thâm đong đầy.
Giờ Mẹ khuất chín tầng mây
Xuân về tết đến, lòng đầy nhớ thương
Cầu mong nơi chốn Thiên đường
Cha Mẹ tiếp nối, vấn vương nồng nàn.
Con cháu ở dưới trần gian
Nhớ ơn Cha Mẹ, vô vàn lớn lao
Nguyện cầu xin với trời cao
Phật độ Cha Mẹ, được vào cõi tiên !
23.02. 2013
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét