Chủ Nhật, tháng 11 18, 2012

ĐÊM ĐÔNG

Gió lùa qua chiếc mành the
Xuyên qua cửa sổ, chợt nghe buốt lòng
Đêm đông lẻ bóng cô phòng
Bốn bề vắng lặng, má hồng lạnh căm.

Người đi xa cách bao năm
Mình em lạnh lẻo, đêm nằm cô đơn
Gối chăn một nữa đã sờn
Nữa kia nguyên vẹn, dây đờn đứt đôi.

Đâu đây còn mùi mồ hôi
Của người xưa củ, xa xôi tràn về
Chợt lòng thương xót não nề
Com tim đau nhói, tứ bề quạnh hiu.

Còn đâu giây phút nâng niu
Bên nhau âu yếm, dắt dìu bước chân
Chỉ còn nhung nhớ bần thần
Trong từng cử chỉ, ân cần khi xưa.

Thế rồi cứ mỗi mùa mưa
Lòng nghe buốt giá, như vừa đóng băng
Trời như mù mịt mây giăng
Nỗi buồn u ám, biết rằng đơn côi .

18.11.2012
HOANGHAI


Không có nhận xét nào: