Bốn mùa xuân hạ thu đông
Thời gian quay mãi mà không hề dừngDòng đời nhộn nhịp tưng bừng
Ngọt bùi cay đắng, không ngừng đổi thay.
Vạn vật ngàn xưa đến nay
Vẫn do con tạo, chuyển xoay luân hồi
Phận người hết đứng lại ngồi
Bồng bềnh trôi nổi, thế rồi lại quay.
Đôi khi ngậm đắng nuốt cay
Con tim đau nhói, ai hay ý trời
Vậy nên tâm thiện chớ rời
Thờ Cha kính Mẹ suốt đời chớ quên.
Vững lòng có chí thì nên
Gắng xây hiếu nghĩa, đôi bên vẹn tròn
Tiếng thơm để lại cháu con
Gương sáng lưu giữ, mãi còn khắc ghi.
Trở về cát bụi còn chi
Bước chân vạn dặm, chắc gì lớn khôn
Chỉ mong có một tâm hồn
Yêu thương nồng thắm, trường tồn thiên thu.
Ngày 14.11.2012
HOANGHAI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét