Thứ Ba, tháng 9 04, 2012

MẸ ƠI HÃY NGỦ YÊN



Tháng bảy trời đổ mưa ngâu
Mẹ tôi đã ngủ, dài lâu muôn đời
Không mơ, chẳng nói nữa lời
Ngàn thu yên giấc, giữa trời đồng quê.

Bốn mùa nắng gió lê thê
Mẹ nằm yên đó, chẳng hề ngại chi
Nắng mưa cũng chẳng quản gì
Cỏ cây hoa lá, xanh rì từ lâu.

Mỗi năm con cháu rể dâu
Lại về thăm Mẹ, buồn rầu tiếc thương
Quỳ bên mộ Mẹ dâng hương
Mắt rưng rưng lệ, khóc thương Mẹ hiền.

Dù đi xa cách mấy miền
Đến ngày giổ tết, con liền về thăm
Đến nay đã gần ba năm
Một mình Mẹ vẫn cứ nằm nơi đây.

Mẹ ơi ! nằm gió, ngắm mây
Không phiền không nghĩ, không dây chuyện đời
Buồn vui chẳng than một lời
An nhiên thụ hưởng, khoảng trời thần tiên !

04.09.2012
HOANGHAI



Không có nhận xét nào: