Chủ Nhật, tháng 4 29, 2012
TÌNH XƯA VÀ NAY
Con tim như giữa cơn say
Chợt nghe nóng bỏng, như ngày mới yêu
Lửa tình, nung nấu muôn điều
Hạnh phúc nồng ấm, cùng nhiều ước mơ.
Tuổi hồng, chắp cánh thành thơ
Cùng nhau thêu dệt, mộng mơ cho đời
Bên nhau quấn quýt không rời
Thề non hẹn biển, gửi lời trao nhau.
Thời gian thấm thoát qua mau
Mái đầu điểm bạc, nghèo giàu phận ta
Chẳng còn phong độ hào hoa
Vậy mà Người ấy, xuýt xoa khen thầm.
Trời sinh một cặp chẳng lầm
Bù qua sớt lại, ngấm ngầm thương yêu
Xa nhau, nhung nhớ rất nhiều
Gần nhau lại thấy, thương yêu chất chồng.
Nắm tay, một dạ tương đồng
Xây dựng cơ nghiệp, vợ chồng chung vai
Âm êm hạnh phúc xưa nay
Bóng chiều đã xế, vẫn say giấc nồng.
Đẹp đôi, duyên phận tơ hồng
Con cái khôn lớn, sổ lồng bay xa
Chỉ còn lại đôi bạn già
Yêu thương chăm sóc, mặm mà như xưa !
Ngày 29.04.2012
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2 nhận xét:
Ngày sau tóc bạc râu thưa
Tình càng nồng đậm như mưa giữa mùa
Sớm chiều nghe tiếng chuông chùa
Thành tâm khấn nguyện trọn mùa yêu thương.
Tuy già nhưng vẫn vấn vương
Tình xưa vẫn ấm vẫn đương mặn nồng
Sáng tươi như sợi tơ hồng
Trăm năm một kiếp vợ chồng chung vui.
HOANGHAI
Đăng nhận xét