Thứ Hai, tháng 12 05, 2011

NGÃ BA ĐỒNG LỘC

Về thăm mảnh đất trung kiên
Nơi Mười cô gái, dịu hiền ra đi
Hố bom, mãnh đạn, khắc ghi
Ngã ba huyền thoại, lưu ly một thời.

Chiến tranh nay đã xa vời
Đồng lộc còn đó, một thời liệt oanh
Mười Cô Tên sáng long lanh
Khói hương nghi ngút, uốn quanh chân đồi.

Gợi về nỗi nhớ xa xôi
Mưa bom lửa đạn, xới tơi đất này
Mười cô đi dưới bom cày
Thông đường tiền tuyến, đêm ngày xe qua.

Gió chiều se lạnh lòng ta
Tiếc thương uất nghẹn, xót xa lòng người
Mười cô không nói một lời
Ra đi lặng lẽ, ngàn đời tiếc thương.

Giờ đây bao khách thập phương
Viếng thăm thắp nén, tâm hương nhớ người
Mười cô dẫu ở trên trời
Lòng vui khi thấy, người đời biết ơn.

Bốn mươi năm đã xa hơn
Mà sao ta thấy, xót hờn chiến tranh
Biết bao tuổi đẹp xuân xanh
Ra đi đổi lại, yên lành ngày nay.

Nén hương tưởng nhớ ơn dày
Cầu mong Mười Chị, hồn say giấc nồng
Và đời ghi mãi chiến công
Lưu truyền sử sách, mãi không phai mờ.

                    11.2011
                 HOANGHAI

- Bài thơ này được sáng tác vào một buổi chiều tháng 11.2011 khi Hoanghai về thăm quê hương và ghé lại đốt nhang cho Mười Cô gái Ngã ba Đồng lộc.



Không có nhận xét nào: