Thứ Hai, tháng 5 30, 2016

Thị Phi




Ta nên nhìn nhận công bằng
Đừng nhìn một phía, cho rằng xấu xa
Nhìn người cũng như nhìn ta
Có tốt có xấu ... mới là khách quan...

Mưu sinh giữa chốn trần gian
Dòng đời xoay chuyễn, lầm than thiếu gì
Nếu biết chọn đúng đường đi
Tránh được hậu quả, sầu bi sau này.

Cuộc đời có trả có vay
Thị phi gieo oán, đắng cay cho người
Mai này sẻ trả gấp mười
Chớ nên đắc chí... mà cười người ta.

Nhân quả có lại có qua
Đừng nên buôn chuyện, ba hoa thêu thùa
Cũng đừng ganh ghét hơn thua
Mai này sẽ lãnh, cay chua về mình.

Cầu mong vạn vật chúng sinh
Không thương - đừng ghét, tâm bình sẽ an
Mai sau sẽ hết cơ hàn
Nhờ ta gieo phước... trần gian giúp người !

30.05.2016
HOANGHAI






Đôi Dòng Tự Tình




Tuổi Xuân đã đi qua rồi
Chỉ còn ký ức ... bồi hồi trong tim
Cuộc đời ba nổi bảy chìm
Ước muốn thanh thản... biết tìm nơi đâu ?

Nhiều đêm thao thức canh thâu
Ngẫm đời như một ... hố sâu ngục tù
Hay là một giấc mộng du
Mà ta chứng kiến ... mây mù hợp tan.

Con người sống giữa trần gian
Buồn vui sướng khổ, miên man suốt đời
Mấy ai được sống thảnh thơi
Hạnh phúc trọn vẹn ... không rơi lệ sầu.

Cả đời ngụp lặn nông sâu
Bóng chiều đã xế... mái đầu đã phai
Sức khoẻ lại chẳng bằng ai
Rồi đây không biết... tương lai thế nào ?

Cầu mong sức khoẻ dồi dào
Những lời Phật dạy, in vào trong tâm
Tự mình Buông Xã lặng thầm
Không còn đau khổ... trầm ngâm một mình !

28.05.2016
HOANGHAI




Thứ Sáu, tháng 5 27, 2016

Lặng Im






Lặng im không phải là ngu
Lặng im là để ... tịnh tu tâm mình
Tự lòng suy xét luận bình
Để không hối tiếc... ba sinh kiếp người !

27.05.2016
HOANGHAI






Thứ Năm, tháng 5 26, 2016

Ánh Sáng Trong Bóng Tối





Còn sống ta cố tạo niềm vui
Chớ nên nhục chí hoặc thối lùi
Bởi đời ngắn ngủi nhiều đau khổ
Hãy tự cho mình chút ngọt bùi

26.05.2016
HOANGHAI




Cõng Xếp



Khổ thân cho người dân cày
Làm lụng cực khổ tối ngày còng lưng
Còn quan ăn chơi thẳng thừng
Đày đọa cấp dưới chẳng ngưng chẳng chừa...

Chỉ mới có một trận mưa
Kêu lính bắc ghế cõng đưa vào nhà
Quan này chưa phải là già
Đôi chân đã liệt... thật là tội ghê.

Việt nam có lắm thằng hề
Sống chi mà để dân chê người cười
Sao không sống cho xinh tươi
Để cho quốc tế khỏi cười Việt nam.

Xử sao những kẻ quan tham
Cữa quyền hống hách, chuyên làm bẩn nhơ
Việc này chớ nên làm ngơ
Lòng dân đang đợi đang chờ đang xem.

25.05.2016
HOANGHAI






Thứ Ba, tháng 5 24, 2016

Đời Là Thế


Dòng đời khúc khuỷu lắm chông gai
Kiếp người Tham Hận Khổ miệt mài
Sống sao không thẹn không hối tiếc
Buông được mọi thứ... mới thành tài !

24.04.2016
HOANGHAI

Thứ Hai, tháng 5 23, 2016

Nhìn Lại Đời





Ta tự hỏi ta mấy điều
Năm nay ta đã ... bao nhiêu tuổi rồi
Mà sao giữ mãi cái Tôi
Chưa chịu buông xuống... mà ngồi tịnh tâm...

Trãi qua bao nỗi thăng trầm
Bôn ba - sóng gió, sai lầm thiếu chi
Nhưng đã thu hoạch được gì
Hay là đau khổ... sầu bi U hoài.

Khi xưa cầu danh cầu tài
Bây giờ nhìn lại... thở dài chán chê
Tiền đi - danh mất - nghiệp về
Nếu không tỉnh ngộ... si mê đau sầu.

Cuộc đời là một Bể dâu
Lòng người tham vọng, nông sâu khó lường
Nếu ta lạc lối lầm đường
Sám hối Tu sửa... Mười Phương Độ trì.

Đạo vàng tiếp bước ta đi
Tâm tánh hướng thiện, chẳng chi vướng lòng
Giãi nghiệp luân hồi xoay vòng
Về miền Cực lạc... Sáng trong tâm hồn !

23.05.2016
HOANGHAI





Chủ Nhật, tháng 5 22, 2016

Tâm Tình Từ Biển



Miền Trung Ô nhiễm biển khóc thầm
Trách nhiệm thuộc ai ? Ai đang tâm
Gánh nặng đè lên người dân Việt
Hậu quả khôn lường... chơi độc thâm.

Khắc phục sao đây? Hởi biển sâu
Năm chất độc ấy ... đã gieo sầu
Hiểm hoạ gây ra từ nước biển
Đột biến - Bệnh tật... tránh đi đâu.

Không có chiến tranh vẫn điêu tàn
Bởi do nhân thế quá ác gian
Vì lợi trước mắt quên hậu quả
Mai này chắc hẳn... phải khóc than.

Cầu mong biển đông thôi dậy sóng
Vạn vật tự do ... xuôi ngược dòng
An vui trãi rộng khắp muôn nẻo
Không còn ngang trái... đau đớn lòng !

22.05.2016
HOANGHAI








Thứ Bảy, tháng 5 21, 2016

Chiều Làng Quê


. Bao năm rời xa quê hương
Bấy nhiêu ngày tháng, vấn vương trong lòng.
Đường làng ngõ xóm cong cong
Luỹ tre giếng nước... in trong tâm hồn...

Nắng chiều vắt vẻo đầu thôn
Khói bếp lan toả, ôm hôn mái nhà
Túc tích tiếng kêu đàn gà
Chiều chiều gọi mẹ, cánh sà chở che.

Đâu đây tiếng kêu be be
Bê con kêu mẹ, sao nghe não nùng
Đàn bò vẫn cứ ung dung
Gõ nhịp đều đặn... đi cùng với nhau...

Biết bao cảnh đẹp muôn màu
In trong trí nhớ ... trước sau hiện về
Quê hương bao nỗi đam mê
Tuổi thơ mộng đẹp... không hề nhạt phai.

Mỗi người dù gái hay trai
Đi xa sẽ nhớ ... nhớ hoài quê hương
Bởi đó cuội nguồn yêu thương
Tình Cha nghĩa Mẹ... vấn vương trọn đời !

21.05.2016
HOANGHAI







Thứ Sáu, tháng 5 20, 2016

Tuổi Thơ Êm Đềm


Luỹ Tre già... lá rụng rơi
Từng chùm hoa nhỏ, chơi vơi đầu cành.
Đàn Chim nho nhỏ manh manh
Đua nhau nhảy nhót, chuyền cành líu lo !

Xa xa văng vẳng câu hò
Xen lẫn trong gió, nhỏ to từng hồi
Chợt nhớ thủa em nằm Nôi
Mẹ ru em ngủ ... tôi ngồi nghe ca.

Mới đó giờ đã cách xa
Âm dương hai nẻo, Mẹ Cha đâu còn
Dẫu có trông ngóng mỏi mòn
Lời ru của Mẹ ... chẳng còn ai ơi...

Nắng hè lan toả khắp nơi
Đường quê in bóng ... một thời ấu thơ
Ký ức của những giấc mơ
Vẫn còn nguyên vẹn... bến bờ yêu thương.

Tình Mẹ và tình quê hương
Biết bao cảnh đẹp, vấn vương thâm tình
Nơi ấy ... thơ ấu đắm mình
Trần ngập hạnh phúc... gia đình ấm êm.

Giờ đây cứ mỗi hằng đêm
Chìm trong nỗi nhớ .... êm đềm tuổi thơ ...!

19.05.2016
HOANGHAI