Chủ Nhật, tháng 8 10, 2014

Ân Tình Của Mẹ


Đời Mẹ vất vả vì con
Quanh năm lặn lội... gót mòn nặng vai
Mẹ đã nuôi con thành tài
Ân tình của Mẹ... khó ai sánh bì...

Nắng mưa Mẹ chẳng quản chi
Gian nan Mẹ vẫn... bước đi mỗi ngày
Dù cho đời lắm đắng cay
Mẹ luôn giang rộng... vòng tay đón chờ.

Sắt son một dạ tôn thờ
Công- Dung- Ngôn- Hạnh, bao giờ cũng trên
Mẹ có ý chí vững bền
Vượt qua gian khó... xây nên ân tình...

Một lòng một dạ trung trinh
Nuôi đàn con nhỏ, quên mình héo hon
Hiếu- Nghĩa Mẹ đã vẹn tròn
Cây cao bóng cả... cháu con tôn thờ...!

10.08.2014
HOANGHAI




Thứ Năm, tháng 8 07, 2014

Mùa Vu Lan


Vu Lan lại đến âm thầm
Cũng như cuộc sống... thăng trầm trôi qua
Nhớ cội nguồn, nhớ Mẹ Cha
Công ơn dưỡng dục... bao la biển trời...!

Mẹ Cha hy sinh cả đời
Vì con cực khổ, không lời thở than
Chỉ mong con được bình an
Khôn lớn thành đạt... gian nan không màng.

Giờ đây cách trở đôi đàng
Lòng con nhớ Mẹ... hai hàng lệ rơi
Chúng ta sống ở trên đời
Công Cha nghĩa Mẹ... trùng khơi khó bì.

Tháng bảy rồi cũng qua đi
Tình Cha nghĩa Mẹ, chẳng gì nhạt phai
Nguyện cầu dưới chân Phật đài
Mẹ Cha siêu thoát... cả hai Niết Bàn.

Con cháu ở giữa trần gian
Ghi lòng tạc dạ... Mẹ ban ơn này
Nguyện lòng đền đáp mê say
Tu Tâm Dưỡng Tánh... đêm ngày nhớ ơn...!

07.08.2014
HOANGHAI


Thứ Sáu, tháng 8 01, 2014

Nhớ Mẹ Cha


Hai mốt năm, tôi mất Cha
Sáu năm mất Mẹ... lệ sa ngậm ngùi...
Mồ côi mất hết ngọt bùi
Có Cha có Mẹ... là vui nhất đời...!

Thơ nào tả được hết lời
Công Cha nghĩa Mẹ, biển trời bao la
Dù cho tóc bạc tuổi già
Nhớ đến Cha Mẹ... vậy là lệ tuôn...

Nhớ công ơn... nhớ cội nguồn
Không còn Cha Mẹ... tủi buồn phận ta...
Nhớ lúc sống tại quê nhà
Trong vòng tay Mẹ... bên Cha sum vầy...

Nhớ xưa đón bát cơm đầy
Mẹ đơm thủa ấy... giờ đây chẳng còn...
Nhớ từng câu hát ví von
Mẹ ru em ngủ... lòng còn xuyến xao...

Nhớ thương lệ lại dâng trào
Cầu mong Cha Mẹ, trên cao yên bình
Giải thoát nghiệp khổ tử sinh
Thiên thu An lạc... Anh minh muôn đời... !

01.08.2014
HOANGHAI




Thứ Tư, tháng 7 30, 2014

Giọt Buồn Lắng Đọng

Lại đến một mùa Vu Lan
Lòng tôi suy nghĩ, miền man cội nguồn
Trong tâm mang nặng nỗi buồn
Mồ côi Cha Mẹ... lệ tuôn ngậm ngùi...

Có Cha Mẹ, đời rất vui
Không Cha không Mẹ... tới lui ngập ngừng
Nhớ thương mắt lệ rưng rưng
Lòng đau quặn thắt... như từng nhát dao.

Sinh thành dưỡng dục ân cao
Cha Mẹ khuất núi ... làm sao đáp đền ?
Chỉ biết cầu xin ơn trên
Cho Cha Mẹ được... sớm lên Niết Bàn...

Giãi thoát hết cảnh gian nan
Duyên xưa tái hợp, chứa chan mặn nồng
An vui giữa chốn thiên bồng
Thiên thu thắm đẹp... tơ hồng cõi tiên.

Trần gian con cháu thảo hiền
Nhờ ơn Cha Mẹ... phước điền đầy thân
Thành tâm tu học chuyên cần
Phật độ An lạc... Phước phần sinh sôi... !!!

Vu Lan
2014
HOANGHAI




Thứ Ba, tháng 7 29, 2014

Về Chùa


Về thăm THIỀN VIỆN PHÁP HOA
Ai ai cũng thấy... xót xa trong lòng
Chùa Thầy ngập nước ngoài- trong
Ước muốn tu sửa... Thầy mong lâu rồi...

Nắng thì nóng đổ mồ hôi
Mưa thì đọng nước, để rồi phải bơm
Thầy rằng: nhịn cháo nhịn cơm
Chỉ mong tu sửa... để thơm tho Chùa...

Dù một cơn mưa trái mùa
Cũng bị ngập nước... sao lùa hết đây ?
Chỉ biết nhìn trời ngó mây
Không tiền tu sửa... lòng đầy xót xa...

Ngày đêm tụng niệm Di Đà
Duyên lành chưa tới... Chùa nhà chưa xong
Thầy lo... nỗi lo... ngập lòng
Ăn ngủ chẳng được... chỉ mong một điều...

Có tiền cho việc chi tiêu
TRÙNG TU THIỀN VIỆN, mến yêu của Thầy
Cầu mong Phật tử đó đây
Góp chút Công Đức... dựng xây lại Chùa...!

28.07.2014
HOANGHAI

( Mọi chi tiết xin liên hệ: Thầy Thích Chơn Phương Viện chủ PHÁP HOA THIỀN VIỆN Số 60/3 hẻm 1454 Đường Huỳnh Tấn Phát, Phường Phú Mỹ, Quận 7, Tp Hồ Chí Minh )


Thứ Hai, tháng 7 28, 2014

Nỗi Buồn Mồ Côi


Mỗi năm đến mùa Vu lan
Tâm ta thổn thức... ngập tràn nhớ thương
Bởi thân giữa chốn đời thường
Không còn Cha Mẹ... vấn vương thủa nào...

Nhìn người lòng lại nghẹn ngào
Nếu còn Cha Mẹ... vui nào vui hơn...
Đôi khi như muốn giận hờn
Cha Mẹ khuất núi... cô đơn phận mình.

Kiếp người khổ ải mê linh
Biết bao sóng gió... rung rinh cuộc đời
Có khi tan nát rã rời
Cũng phải ráng sống... theo lời Phật răn.

Vẹn chữ HIẾU... thật khó khăn
Khi xưa đói khổ... kiếm ăn xa nhà
Trong lòng thương Mẹ nhớ Cha
Nén lòng vượt khó ... lệ ra âm thầm...

Sinh thành dưỡng dục tình thâm
Dẫu cho cực khổ... thăng trầm vẫn yêu
Hình Cha dáng Mẹ sáng chiều
Thân già cặm cụi... với nhiều ước mong...

Thế rồi cũng được toại lòng
Con cháu thành đạt, theo dòng thời gian
Nhìn lại cuộc sống cơ hàn
Của Cha và Mẹ ... ... lệ tràn bờ mi...!

27.07.2014
HOANGHAI




Thứ Tư, tháng 7 23, 2014

TÂM và TIỀN


Gió trời lồng lộng muôn nơi
Cũng không xua hết... sự đời đắng cay
Vì sao ? Trên cõi đời này
Biết bao cảnh khổ... đoạ đày tấm thân...

Người thì lạc bước lỡ chân
Kẻ thì tạo nghiệp... nợ nần bủa vây
Đôi khi trách khứ đó đây
Ngửa mặt than oán... trời mây rồi buồn...

Danh lợi thị phi tới luôn
Lòng tham vô đáy... cội nguồn là đâu ?
Nhiều kẻ quên cả ân sâu
" Ăn Cháo Đái Bát"... đau sầu lưu ly...

Vì tiền đánh mất lương tri
Trở nên hung hản... có khi tội đồ
Tự mình đào hố xây mồ
Nợ nần truyền kiếp... cạn khô tánh hiền...

Mong sao Phật Pháp trợ duyên
Giúp cho trần thế... buồn phiền tiêu tan
Người người bản thiện ngập tràn
Tu Tâm Dưỡng Tánh... An nhàn thiên thu...!

23.07.2014
HOANGHAI



Thứ Hai, tháng 7 21, 2014

Nhân Duyên


Thân ta cát bụi dính đầy
Nửa đời lặn lội... bủa vây vui buồn
Lợi danh thị phi tới luôn
Giờ đây ngẫm nghĩ... cội nguồn là đâu ?

Nợ đời vay trả ngập đầu
Kiếp người tan hợp, giãi dầu gió sương
Trầm luân bể khổ vô thường
Ba chìm bảy nổi... xót thương chữ "Vì".

Thành tâm hướng Đạo Từ Bi
Phật Pháp soi sáng... bước đi vững vàng
Tâm như bóng cả Từ Quang
Trở về bản thiện... trang hoàng tánh linh.

Nhân duyên gặp Đạo hữu tình
Bồ Đề Giác Ngộ... quang minh để đời
Xua tan khổ ải đầy vơi
Tu Nhân Tích Đức... sống đời an nhiên.

Noi gương các bậc Thánh Hiền
Bao dung độ lượng, phước liền nẩy sanh
Chí cao Đạo cả sẽ thành
Mai này An Lạc... Phật dành phần ta...!

21.07.2014
HOANGHAI



Thứ Bảy, tháng 7 19, 2014

Vô Minh Vô Tội


Bởi vì Vô Thỉ Vô minh
Nên ta chẳng bết, là mình đã sai
Giờ đây dưới chân Phật Đài
Sám hối Tu Sửa... xin Ngài thứ tha...

Nguyện rằng niệm Phật Di Đà
Cầu cho tâm trí, sáng ra mỗi ngày
Giải nghiệp xoá hết đắng cay
Thành tâm tu học... đức dày lòng An.

Mong sao trên khắp thế gian
Người người An lạc, chứa chan mặn nồng
Đừng vì tham vọng Hư Không
Gây nên tội lỗi... chất chồng khổ thân.

Buông lơi danh vọng tánh Sân
Giảm bớt nghiệp chướng, xoay vần trả vay
Đừng để tay lại trắng tay
Nợ nần truyền kiếp... đắng cay rã rời...

Từ Bi lòng sẽ thảnh thơi
Biết Tu giải nghiệp, cuộc đời An nhiên
Con cháu ngoan giỏi thảo hiền
Phúc Đức tăng trưởng... phước điền đầy thân...!

19.07.2014
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 7 17, 2014

Dòng Thời Gian


Thời gian trôi đi thật nhanh
Mái đầu đã bạc... chia thành hai phe
Một đen một trắng chở che
Phủ kín bộ não... nhưng nghe ấm lòng...

Bôn ba khắp nẻo một vòng
Mấy chục năm ấy... xuôi dòng lặng trôi
Muốn trả hết nợ cho rồi
Mà sao chẳng hết... nên ngồi lặng thinh...

Nhìn quanh ngẫm nghĩ đời mình
Đắng cay thời mới... mưu sinh xa nhà
Trong lòng thương nhớ Mẹ Cha
Cũng vì manh áo... ly trà chén cơm...

Dể dầu gì có ngọt thơm
Đường đời cực khổ ... rớm rơm lệ nhoà
Đôi lúc nhận lấy xót xa
Ngậm cay nuốt đắng... mới ra đồng tiền...

Giờ đây nhớ cảnh ưu phiền
Nghe lòng đau nhói... lệ liền ứa ra...
Tịnh tâm niệm Phật Di Đà
Lòng nghe nhẹ nhỏm... vậy là Tâm an !

17.07.2014
HOANGHAI