Chủ Nhật, tháng 12 15, 2013

VỀ THĂM QUÊ


Mỗi năm lại có một lần
Về thăm chốn ấy... dể gần dể thương
Nơi đó, chính là quê hương
Chôn nhau cắt rốn, vấn vương trọn đời !

Cùng chung nhau một bầu trời
Người nam kẻ bắc, cách rời nhau xa
Nhưng tình thì vẫn đậm đà
Bỡi rằng chính đó... mới là tình thân.

Dẫu ta đi xa hay gần
Quê Cha đất Tổ, bội phần mến yêu
Nơi ấy, có biết bao điều
In sâu kỹ niệm... và nhiều ước mong... !

12.2013
HOANGHAI


Thứ Sáu, tháng 12 13, 2013

TÌM ĐÂU


Dù cho tìm khắp thế gian
Nhưng tâm chưa tịnh, chưa tan muộn phiền
Trần gian là chốn kim tiền
Nhu cầu cuộc sống... nối liền lòng tham !

Hận thù vốn tánh người phàm
Sân- Si có sẵn, tính tham tràn đầy
Tam độc thúc đẫy từng giây
Hợp duyên bùng nổ... là gây lổi lầm.

Nên ta cần phải tịnh tâm
Trong lòng biết Nhẫn, lặng thầm giãi nan
Tứ Pháp giúp ta bình an
Tâm từ trãi rộng... Phật ban tánh hiền !

12.2013
HOANGHAI

Thứ Ba, tháng 12 10, 2013

CHIỀU QUÊ


Mây mù phủ kín làng quê
Gió đông lạnh buốt, tái tê da người
Ruộng đồng vắng màu xanh tươi
Chờ đợi mùa mới, tháng mười vụ đông !

Cỏ xanh rãi kín ruộng đồng
Từng đàn cò trắng, cao ngồng đôi chân
Tốp xa cho đến tốp gần
Mò cua bắt cá... chẳng cần ngại chi.

Làng quê vắng bóng hẳn đi
Thanh niên trai tráng, mấy khi ở nhà
Chỉ còn ông lão bà già
Trông coi nhà cửa, con gà con trâu.

Lao động đi khắp năm châu
Cầu mong sắm sửa, nhà lầu xe hơi
Hoặc là lên hương đổi đời
Bỏ lại già trẻ... sống nơi quê nhà !

12.2013
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 11 28, 2013

BỂ KHỔ TRẦN GIAN


Cuộc đời rồi sẽ về đâu
Khi còn mộng ước, ngọc châu lụa là
Chẳng cần nhìn chi đâu xa
Quanh ta đầy rẫy... bóng ma hình người !

Thế gian kẻ khóc người cười
Tìm đâu cuộc sống, vẹn mười như nhau
Công bằng chắc chờ kiếp sau
Kiếp này quyền thế... áp nhau đoạ đày.

Khổ thân cho phận trâu cày
Đập đi hò đứng, giãi bày cùng ai
Nhiều người gánh chịu oan sai
Cóc ngồi đáy giếng, miệt mài khóc than.

Bể khổ tràn ngập trần gian
Làm sao nhẹ nhỏm, xua tan u phiền
Đẩy lùi danh vọng kim tiền
Cho tâm an lạc... giữa miền gió sương ?

Cầu mong Phật Tổ chỉ đường
Cho người trần thế, nhịn nhường lẫn nhau
Cuộc sống tươi thắm sắc màu
Tâm từ trãi rộng... khổ đau chẳng còn !

27.11.2013
HOANGHAI


Thứ Năm, tháng 11 21, 2013

ƠN MẸ


Ngày xưa cực khổ đói nghèo
Quanh năm lội suối, trèo đèo nuôi con
Lưng còng, gối mỏi, gót mòn
Mẹ không nản chí, mà còn vươn lên.

Cần cù Mẹ đã làm nên
Nhà cao cửa rộng, dưới trên thuận hoà
Con cháu có cửa có nhà
Thành gia lập thất, vậy mà chưa an.

Lòng Mẹ vẫn còn gian nan
Lo toan đủ thứ, sẽ san đủ đường
Con cháu thấy thế xót thương
Khuyên Mẹ ngơi nghĩ... Mẹ thường lãng quên.

Về già Mẹ vẫn chí bền
Gom gót tiết kiệm, làm nên bao điều
Tiền của chẳng có bao nhiêu
Tấm gương của Mẹ... là điều lớn lao.

Giờ đây... trên cõi trời sao
Mẹ đã thanh thản, ngọt ngào bên Cha
Không còn lo nghĩ chi xa
Trời mây một cõi... Thích Ca độ trì !

11.2013
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 11 20, 2013

NHỚ ƠN THẦY CÔ


Chúng ta sống ở trên đời
Cha Ông đã dạy, những lời khó quên
" Không Thầy đố mầy làm nên"
Có ý nhắc nhỡ, bậc trên dạy mình !

Dù cho vốn tính thông minh
Cũng không hiểu hết, nhân tình thế gian
Nhờ ơn Thầy Cô sẽ san
Khuyên răn dạy giỗ, xua tan đói nghèo.

Cao sang từ đó bám theo
Nhân đức hiếu nghĩa, cũng gieo mầm đời
Thế nên hãy nhớ những lời
Công ơn dạy giỗ, biển trời lớn cao.

Cho dù phận số thế nào
Thầy Cô nghĩa cử, ngọt ngào khó quên
Nhờ đâu ? ta đã làm nên
Tri thức đạo nghĩa... đáp đền sao đây !

20.11.2013
HOANGHAI


Thứ Tư, tháng 11 13, 2013

LÒNG MẸ


Tình Mẹ như ánh trăng rằm
Sáng soi muôn nẻo, ngàn năm không mờ
Đời Mẹ đẹp tựa bài thơ
Ru con từng phút, từng giờ lớn khôn.

Gương Mẹ soi sáng trường tồn
Muôn đời con cháu, vinh tôn công Người
Lòng Mẹ mang lại nụ cười
Ấm êm hạnh phúc, xinh tươi ngọt ngào.

Tiếng Mẹ trìu mến dạt dào
Khuyên dạy con cháu, vươn cao với đời
Chân Mẹ bước khắp phương trời
Trèo non lội suối, kiếm lời nuôi con.

Tâm Mẹ chỉ một lòng son
Sáng trong tinh khiết, lại còn thuỷ chung
Từ bi bác ái bao dung
Là lòng Mẹ đó, điệp trùng yêu thương !

10.2013
HOANGHAI


Thứ Năm, tháng 11 07, 2013

THU ĐI


Thu đi để lại lá vàng
Mùa đông lại đến, ngỡ ngàng lạnh căm
Chờ xuân, sao quá xa xăm
Chồi non lộc biếc... đầu năm mới về !

Giao mùa gió lộng bốn bề
Hơi lạnh buốt giá, hai lề vành tai
Hoài mong giọt nắng ban mai
Sưởi cho ấm lại, hình hài sầu đông.

Tiễn thu, chờ những nụ hồng
Đón đông ôm ấp, tình nồng mộng mơ
Thu tàn tình cũng xác xơ
Mây trôi từng đám, bơ vơ giữa trời.

Chợt lòng nghĩ tới chuyện đời
Bốn mùa mưa nắng, có rời được đâu
Dòng đời một chuổi bể dâu
Buồn- Vui- Sướng- Khổ... đau sầu trần ai !

11.2013
HOANGHAI


Thứ Hai, tháng 10 28, 2013

Ngôi Nhà Của Mẹ


Nhà Mẹ nằm ở giữa làng
Trước sân trồng sẵn, một hàng cau xanh
Lối vào tre già uốn cành
Họ hàng chòm xóm, vây quanh vui vầy !

Thuơng Mẹ chưa được no đầy
Suốt đời cực khổ, nuôi bầy con thơ
Mẹ rằng: tao chỉ ước mơ
Làm căn nhà lớn... để thờ Tổ Tiên.

Thế rồi cũng đến cơ duyên
Mẹ xây nhà mới, bạc tiền chẳng dư
Ngày đêm Mẹ lại trầm tư
Lo toan mọi việc... chẳng hư hao gì.

Nhà xong, nợ nần ly bì
Mẹ đành chắt góp... củ mì khoai lang
Trả nợ hàng xóm họ hàng
Khi đã hết nợ, Mẹ càng mừng vui.

Nào ngờ... chạy tới chạy lui
Thăm con thăm cháu... vận xui ập vào
Mẹ đi... trong sự nghẹn ngào
Con cháu đau khổ... lệ trào tiếc thương... !

10.2013
HOANGHAI


Thứ Sáu, tháng 10 25, 2013

NỖI KHỔ VÙNG LŨ


Mỗi khi có bão đi qua
Lũ lụt càn quét, xót xa tình đời
Miền trung đói khổ tả tơi
Tài sản mất hết, kêu trời thấu chăng !

Mùa màng bị nước cuốn phăng
Hoa màu mất sạch... bằng lăng một vùng
Đói rét, bệnh tật, não nùng
Biết bao tai hoạ, miền trung gồng mình.

Cầu mong trời ban chút tình
Miền trung hết bão, an bình quanh năm
Từ gần gủi, đến xa xăm
Giúp nhau vượt nạn... những năm đói nghèo.

Niềm vui sẽ được kèm theo
Người nhiều kẻ ít... trồng gieo ân tình
Cứu nguy khúc ruột của mình
Qua cơn khốn đốn... ấm tình nước non !

10.2013
HOANGHAI