Thứ Tư, tháng 6 26, 2013

TÌNH PHÔI PHAI


Sao anh quay gót vội vàng
Bỏ em ở lại, ngỡ ngàng khổ đau
Không ngờ ta lại mất nhau
Nghe tim đau nhói, nát nhàu lệ sa.

Chia tay lòng dạ xót xa
Không tin sự thật, đó là chia ly
Ngậm ngùi ôm mối tình si
Than thân trách phận, cũng vì đường duyên.

Còn đâu những giấc mơ tiên
Bên nhau âu yếm, dịu hiền sớm trưa,
Còn đâu những lúc đón đưa
Vấn vương quyến luyến, dây dưa không rời.

Buồn tình... mặc cho lệ rơi
Thôi đành chấp nhận... tình đời phôi pha !

06.2013
HOANGHAI

Thứ Hai, tháng 6 24, 2013

BƯỚC CHÂN

Ta đi mỗi bước trên đời
Đều in hằn dấu, tuyệt vời về sau
Dù vui sướng, hay buồn đau
Giúp ta vững bước, để mau đạt thành.

Bước chân đi chậm hay nhanh
Tuỳ duyên phận số, ta đành ghi tâm
Tự mình tu sửa âm thầm
Tránh xa tội lỗi, sai lầm từ nay.

Hướng tâm về chốn thiền chay
Gieo trồng phước đức, đắng cay chẳng còn
Hồng phúc để lại cháu con
Muôn đời sáng lạng, vàng son đẹp giàu !

06/2013
HOANGHAI

Thứ Hai, tháng 6 17, 2013

NHỚ QUÊ NGHÈO

Ngày xưa rời bỏ quê nhà
Tha phương cầu thực, nẻo xa ít về
Trong lòng chồng chất bộn bề
Tình quê tình Mẹ, chẳng hề nhạt phai.

Quê nghèo sáng sắn chiều khoai
Cháo rau qua bữa, mấy ai no đầy
Trẻ già ốm yếu thân gầy
Cực thân Cha Mẹ, nuôi bầy con thơ.

Nhiều năm đói khát xác xơ
Thiên tai chồng chất, mận mơ thất mùa
Ông trời như thể trêu đùa
Mỗi năm mấy bận, gió lùa bão giông.

Ruộng đồng nước ngập mênh mông
Mùa màng thất bát, ngồi trông ngậm ngùi
Đói nghèo sống thiếu niềm vui
Giêng hai ăn độn, khoai lùi sắn khô.

Miền trung đồi núi nhấp nhô
Gót chân mòn mỏi, kiếm tô cháo đầy
Lên ngàn, chạy đó, chạy đây
Khoai khô mấy thúng... song mây mấy vòng...

Chạy đói gối mỏi lưng còng
Lên rừng xuống biển, dặn lòng kiếm cơm
Cầu mong gặp được miếng thơm
Để đưa ra chợ... đong đơm gạo về.

Giờ đây nhớ lại miền quê
Một thời đói khổ... chán chê rã rời.
Cầu xin ban phát lộc trời
Cho miền quê ấy, sống đời an vui !

17.06.2013
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 6 06, 2013

HƯƠNG CAO NGUYÊN



Chợt lòng nhớ một vùng quê
Cao nguyên lộng gió, say mê hương cà
Vào mùa cây trổ đầy hoa
Cafe thơm ngát, mái nhà sàn xinh.

Gió đưa cành lá rung rinh
Lập loè ánh nắng, bình minh rọi vào
Hương thơm lan toả ngọt ngào
Hoa trắng như tuyết, bám vào cành cây.

Vẳng nghe tiếng hót đâu đây
Chào mào đỏ chót, gọi bầy ban mai
Đường đi in những vệt dài
Mờ mờ ảo ảo, sương mai chưa tàn.

Bỗng dưng lòng nhớ vô vàn
Miền quê yêu dấu... ngút ngàn hương thơm !


06.2013
HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 5 17, 2013

Tịnh Tâm


Niềm vui sẽ đến với ta
Khi tâm đã định, bỏ xa buồn phiền
Buông lơi danh vọng kim tiền
Tịnh tâm tu sữa, tánh hiền Phật ban.

Kiếp người lắm cảnh lầm than
Đắm chìm tham vọng, cấu càn lẫn nhau
Để rồi tạo nghiệp về sau
Đọa đày thân xác, xót đau muộn màng.

Đừng vì mộng ước cao sang
Hay vì kiếm sống, dọc ngang cõi trần
Quên đi nhân quả xoay vần
Luân hồi chuyễn kiếp, bao lần khổ đau.

Hãy tìm về chốn nhiệm màu
Gieo bòn phước đức, ngày sau an nhàn
Giải thoát nghiệp khổ trần gian
Nương nhờ cửa Phật, tiêu tan ưu phiền.

17.05.2013
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 4 24, 2013

Ước Gì


Ước gì cứ mãi ấu thơ
Hồn nhiên tươi trẻ, mộng mơ không già
Suốt ngày rong ruỗi hát ca
Tâm hồn rạo rực, ngân nga yêu đời.

Ước gì như tiên trên trời
Du thiên mộng cảnh, chẳng rời bồng lai
Không buồn những chuyện gái trai
Bỏ xa danh lợi, u hoài mê linh.

Ước gì như chốn thiên đình
Không còn lầm lỗi, tâm mình thảnh thơi
Sáng soi đã có luật trời
An nhàn thụ hưởng, vui chơi bốn mùa !

24.04.2013
HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 4 19, 2013

GIỌT MƯA CHIỀU


Chiều về nhìn đám mây xanh
Nghe tiếng chim hót, trên cành lả lơi
Mà lòng chợt nhớ một thời
Đôi bên hò hẹn, trọn đời bên nhau.

Thế rồi nụ hôn đến mau
Bờ môi ngọt lịm, trao nhau thật lòng
Ngờ đâu chẳng được mặn nồng
Chiều mưa năm ấy, tơ hồng chia ly.

Gió chiều thổi lá thầm thì
Dường như nhắc nhở, người đi không về
Chợt nghe lòng dạ não nề
Nhớ thương chồng chất, chẳng hề nguôi ngoai.

Qua bao mưa nắng miệt mài
Nơi đây vắng bóng, gót hài năm xưa,
Trời chiều chợt đổ cơn mưa
Lệ tuôn xối xã... như vừa chia tay !

19.04.2013
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 4 11, 2013

KIẾP HOA



Thân em đẹp tựa như tiên
Vậy mà phải chịu, đường duyên bẽ bàng
Thủy chung mà chẳng ai màng
Chỉ có ong mật, bướm vàng lả lơi.

Chắc là cũng bởi ý trời
Để cho lữ khách, buông lời khen chê
Xót xa mỗi lúc chiều về
Vừa khoe trinh bạch, ủ ê héo tàn.

Cả đời đem cái hồng nhan
Phơi mình mưa nắng, nhân gian trêu đùa
Tủi thân chỉ được một mùa
Cũng đành cam chịu, thiệt thua phận mình.

11.04.2013
HOANGHAI

Thứ Ba, tháng 4 09, 2013

VỀ CHỐN CỦ



Về thăm lại chốn năm xưa
Hàng cây già cổi, đong đưa lá vàng
Chợt lòng lại nhớ về nàng
Bâng khuâng nỗi nhớ, bàng hoàng chia xa.

Chiều buông nắng ngã về tà
Chùm hoa khế ngọt, nở hoa tím màu
Đầu cành chim nhỏ thi nhau
Líu lo gọi bạn, hãy mau về đàn.

Bên hiên hạt nắng chưa tàn
Vẫn còn vương vấn, trên làn lá xanh
Sợi nắng soi rọi long lanh
Tô thêm cảnh đẹp, an lành chốn xưa.

09.04.2013
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 4 03, 2013

TÌM VỀ



Ngẫm đời ba nỗi bảy chìm
Kiếp xưa lỗi hẹn, biết tìm về đâu
Dòng sông uốn lượn nông sâu
Trần gian khổ ải, tình sầu nặng mang.

Dẫu rằng đời rộng thênh thang
Tây phương cực lạc, sang trang đón chờ
Ta bà khổ ải vô bờ
Tĩnh tâm tu dưỡng, nghi ngờ mà chi.

Mai này đến lúc ra đi
Xác thân bỏ lại, mang gì được đâu
Kiếp người bể khổ vực sâu
Từ tâm buông xã, áo nâu dẫn đường !

03.04.2013
HOANGHAI