Thứ Sáu, tháng 7 12, 2024

VÔ LO LÀ TIÊN


 

.        VÔ LO LÀ TIÊN


Về già thấu hiểu đời thường

Đa đoan vụ lợi, chẳng thương thật tình

Nên ta phải giữ thân mình

Lo khi già yếu, trọng khinh mặc đời.


Vui thì rảnh rỗi rong chơi

Tham quan du lịch, khắp nơi mọi miền

Tìm an để sống bình yên

Đừng nên lo lắng, buồn phiền khổ thân.


Anh em con cháu xa gần

Tùy duyên qua lại, không cần lụy vương

Đời này thật sự yêu thương

Là khi giữ được, thịt xương tuổi già.


Trên đời chỉ ta thương ta

Ai rồi cũng sẽ, rời xa khỏi mình

Dù đời là nhục hay vinh

Không gì mãi mãi, lụy tình khổ thân.


Trăm năm một kiếp hồng trần

Ăn lành ở tốt, phước phần về ta

Hồn nhiên tâm Ý nở hoa

Vô lo chẳng lụy... phôi pha mặc đời !


               12.07.2024

               HOANGHAI


Thứ Bảy, tháng 7 06, 2024

THỢ TU HẾT THỜI

 


.     THỢ TU HẾT THỜI


Sâu mọt giả danh tu hành

Làm cho đạo Phật, ô danh lụi tàn

Chư Thiên cứu độ trần gian

Sai người Ngộ Đạo, truyền lan pháp lành.


Làm cho những kẻ gian manh

Lòi ra mặt chuột, ma ranh lừa đời

Chân tu sáng cả bầu trời

Khôi phục chánh đạo, trùng khơi Bồ đề.


Chúng sanh tỉnh mộng sau mê

Theo chân tiếp nối, tìm về đạo tâm

Duyên lành giải độc mê lầm

Trùng tu Phật Pháp, ngự tâm đạo vàng.


Đầu đà chánh đạo ngân vang

Tâm chuông gõ nhịp, rõ ràng dục tu

Trời như tan hết mây mù

Nhân gian hớn hở... thợ tu hết thời.


Hào quang sáng chói muôn nơi

Ngàn sau nhớ mãi, đất trời hôm nay

Ngọn cờ tĩnh giác tung bay

Tôn vinh Chánh Pháp, tẩy chay gian tà !


                 06.07.2024

                 HOANGHAI


Chủ Nhật, tháng 6 30, 2024

ÁNH SÁNG CHÂN TU

 


.     ÁNH SÁNG CHÂN TU


Ngàn năm thiên địa giao hòa

Chư thiên cứu độ, đài hoa Bồ đề

Muôn dân chợt tỉnh cơn mê

Theo chân Minh tuệ, tìm về đạo tâm.


Hạt giống Từ bi nẩy mầm

Đơm hoa kết trái, âm thầm lớn lên

Hân hoan reo hò vang rền

Chân tu xuất hiện, sáng lên thật rồi.


Nhiều người sực tỉnh bồi hồi

Quay đầu nhìn lại, để rồi tiếc thương

Bao năm đắp cát xây tường

Nhờ Sư Minh Tuệ, soi đường hiểu ra.


Chân tu chiếu sáng gần xa

Chúng sinh hoan hỷ, hát ca tưng bừng

Dân nghèo hớn hở vui mừng

Từ thiện kéo tới, núi rừng Gia Lai.


Ngàn năm có một không hai

Ông Sư Minh Tuệ, học Ngài Thích Ca

Đầu đà khổ hạnh vang xa

Trong niềm hạnh phúc, bao la tình Người !


                     30.06.2024

                     HOANGHAI


Chủ Nhật, tháng 6 16, 2024

TRỜI SINH CÓ ĐẠO


 

.      TRỜI SINH CÓ ĐẠO


Thời nay đạo pháp suy đồi

Tăng Ni phá giới, vô ngồi chung mâm

Gieo rắc tà thực mê lầm

Vòi tiền cúng kiếng, tà dâm cũng nhiều.


Duyên lành có kính chiếu yêu

Để cho dân chúng, thấy điều đúng sai

Soi vào những kẻ vòi chài

Để mà nhìn rõ, những ai chánh tà.


Trời ban Minh Tuệ cho ta

Chân tục vô ngại, nhìn xa biết gần

Thấm sâu vào lòng muôn dân

Như vị Bồ Tát, thiên thần hiện ra.


Ngài tu khổ hạnh đầu đà

Làm cho những kẻ, sư tà thất kinh

Ngồi run lẫy bẫy thu mình

Nhe răng hăm dọa, nghiệp sinh luân hồi.


Cầu mong Chư Phật xa xôi

Mười phương gia hộ, cho ngôi Bồ đề

Để Sư Minh Tuệ trọn bề

Chánh Đẳng Chánh Giác, hướng về Thích Ca !


                   16.06.2024

                    HOANGHAI


Thứ Tư, tháng 6 12, 2024

CHÂN TRẦN CHÍ THÉP

 


.       CHÂN TRẦN CHÍ THÉP


Chân trần hướng tới cõi Như Lai

Hành khất bao năm vẫn miệt mài

Đầu đà khổ hạnh sư vững bước

Vượt núi băng rừng... gót mòn chai.


Khất thực một bữa ăn lót dạ

Chân bước ngàn dặm vẫn không sai

Gặp người sư nói đều thân thuộc

Giun kiến dưới đất cũng kính Ngài.


Xưng con đàm đạo lời chân thật

Chỉ muốn tu hành chẳng phiền ai

Từ bi sư mang đầy trong dạ

Thương đời hạnh nguyện nặng hai vai.


Đường tu khổ hạnh còn dang dỡ

Ý nguyện chưa thành chẳng trách ai

Lùi về một bước an thế sự

Hành khất tiếp nối trong nay mai.


Nguyện cầu ơn trên luôn phổ độ

Chân cứng đá mềm dẫu gót chai

Trái tim Từ bi Ý chí thép

Sáng cùng Minh Tuệ rực tương lai !


                    12.06.2024

                    HOANGHAI


Thứ Bảy, tháng 6 08, 2024

CHUYỆN THAM NHŨNG


 

Truyện ngắn

HOANGHAI


CHUYỆN THAM NHŨNG


Vào một buổi chiều đầu mùa hè gió mát, có một ông lão đầu tóc bạc phơ đang dạo mát quanh làng, với vẻ mặt ung dung tự tại, vô lo vô nghĩ.

Đột nhiên có một đứa cháu chạy từ đâu tới và nói với ông lão:

Ông à, cháu vừa ở đầu làng về thấy xe công an hú còi inh ỏi chạy rất nhanh, nghe mấy người họ nói với nhau là, dạo này công an bắt mấy ông lớn tham nhũng, hối lộ gì đó nhiều lắm, ông cho cháu hỏi tham nhũng hối lộ là sao hả ông?

Ông lão trầm ngâm một thoáng rồi nhẹ nhàng trả lời:

Cháu chưa hiểu tham nhũng hối lộ là sao cũng đúng, vì thời buổi này họ có rất nhiều cách biến tướng để bòn rút tiền bạc của người dân hoặc của nhà nước.

 Để ông nói sơ sơ cho cháu hiểu nhé.

Những người tham nhũng hoặc nhận hối lộ là những người có chức có quyền, họ lợi dụng quyền hạn chức vụ đó để tìm mọi cách  độc chiếm tài sản tiền bạc của tổ chức hoặc của nhân dân vì vậy nên họ rất giàu, đôi khi họ còn mua bán cả chức tước địa vị nữa, hoặc là bao che cho kẻ phạm tội để lấy tiền.

Cậu bé có vẻ suy tư một lát rồi quay qua hỏi lại ông.

Thưa ông vậy ông cho cháu hỏi.

Cháu thấy mấy người sư đi tu họ không có chức vụ quyền hạn gì hết, cũng không giúp được gì cho ai cả, họ chỉ toàn nói nào là nhân quả kiếp trước kiếp sau gì đó, vậy mà cháu thấy ai cũng đưa tiền cho họ là sao hả ông ? có phải họ cũng phạm tội tham nhũng không ông ? Sao không thấy công an bắt ai hết vậy ạ.

Lần này thì ông lão vướng vào đề khó rồi, ông không dám thị phi sẽ gây ấn tượng xấu cho đứa cháu ngây thơ. Hơn nữa ông nghĩ mình cũng không có tư cách để phán xét ai. Nên Ông lão bèn chuyển hướng của câu trả lời sang một vế tế nhị hơn.

Ông dịu dàng nói.

Cháu biết không trên thế gian này có một số người ăn không ngồi rồi mà họ vẫn giàu, nhà này xe nọ, sử dụng toàn đồ cao cấp, đó là đều do chúng ta cung phụng cho họ đó cháu à.

Vì vậy chúng ta nên nhìn nhận vấn đề một cách khách quan trung thực, không nên chỉ trích ai, tuy rằng mình vẫn biết thực sự có rất nhiều người lợi dụng để tư lợi, nhưng lỗi từ đầu đã là do chúng ta rồi.

Cậu bé chợt phản ứng lại.

Tại sao lại là lỗi do chúng ta hả ông ?

Ông lão điềm tĩnh trả lời:

Tại vì ngay từ đầu chúng ta đã tự tay dâng lên cho họ, nhiều người còn quì lạy xin họ nhận nữa mà. Nên lỗi là ở chúng ta.

Cậu bé suy nghĩ một lát rồi nói.

Ừ nhĩ, tại mình tự cho người ta trách ai được.

Ông lão lẫm bẫm một mình.

Đúng là trẻ con. 

Vậy mà nó cũng đã làm cho mình phải vắt óc để suy nghĩ...

Ông bèn kết thúc vấn đề để cháu không suy nghĩ lung tung.

Cháu à.

Suy cho cùng trên cõi đời này không có người nào là thật sự hoàn hảo cả đâu cháu, đơn cử như cháu đây, vẫn có rất nhiều lỗi hằng ngày đó thôi, quan trọng là ở chổ cháu biết lỗi và sửa lỗi rất nhanh, nên sau này chắc chắn cháu sẽ trở thành một người đàn ông chân chính.

Cậu bé nghe ông khen mình nét mặt rạng rỡ hẳn ra cậu hình như đã quên luôn chủ đề gặp ông để hỏi về vấn đề gì.

Ông lão còn bồi thêm một câu.

Cháu của ông rất thông minh, sau này cháu sẽ giỏi hơn cả ông và cha cháu nữa đó.

Cậu bé thực sự vui vẻ ôm chầm lấy ông nũng nịu như để bày tỏ lòng biết ơn về sự yêu thương của ông dành cho cháu.


                 Tự truyện

               


                                      

Thứ Ba, tháng 6 04, 2024

VÔ NGÃ BỒ ĐỀ


 

.         VÔ NGÃ BỒ ĐỀ


Nhân gian tham vọng rối mù

Ham danh hám lợi, quên tu mất rồi

Lành thay giữa cõi luân hồi

Còn Sư Minh Tuệ, giữ ngôi Bồ đề...


               04.06.2024

               HOANGHAI