. DÂNG HOA
Xin dâng lên Mẹ đóa Sen
Thật tâm hổ thẹn, yếu hèn phận con
Đời này con nguyện sắt son
Học theo đức hạnh, vàng son của Người.
16.08.2021
HOANGHAI
. DÂNG HOA
Xin dâng lên Mẹ đóa Sen
Thật tâm hổ thẹn, yếu hèn phận con
Đời này con nguyện sắt son
Học theo đức hạnh, vàng son của Người.
16.08.2021
HOANGHAI
. SÀI GÒN THU TÀN
Mùa thu lá rụng trơ cành
Đường phố vắng bóng, bộ hành ngao du
Đêm thu giới nghiêm êm ru
Ngỡ như lạc lối, mộng du kiếp người.
Sài gòn... tắt hết nụ cười
Miên man khiếp sợ, biếng lười đùa chơi
Phong tỏa đã mấy tháng trời
Giới nghiêm một tháng, lệ rơi ngậm ngùi.
Thu tàn... đời có gì vui
Cành cây trơ trọi, thoảng mùi tang thương
Còn đâu hồn nhiên yêu đương
Còn đâu nhộn nhịp, phố phường phồn hoa.
Chỉ còn... đọng lại xót xa
Thương người bạc phước, đi xa lạnh lùng
Không kèn trống, chẳng ai cùng
Một mình lặng lẽ, não nùng cô đơn.
Thu này... không trống không đờn
Then cài cửa đóng, còn hơn nhà tù
Chỉ nghe tiếng gió vi vu
Dưới trời lạnh lẻo, mùa thu dịch về.
16.08.2021
HOANGHAI
. TÂM TƯ SỢ DỊCH
Covid này quá dễ lây
Ở đâu không biết, cả bầy Fo
Sài gòn người nhiễm quá đông
Làm sao tránh khỏi, sẽ không chết người.
Vaccine lựa chọn tốt tươi
Dù sao cũng giúp, giảm người chết oan
Nếu không giữ được an toàn
Cũng sẽ rút ngắn, giây oan cho đời.
Bệnh dịch hoành hành khắp nơi
Cuộc sống dân chúng, đã rơi tụt rồi
Mớ rau cũng thấy xa xôi
Giá cả lên xuống... gấp đôi là thường.
Cầu mong Chư Phật mười phương
Nhìn xuống trần thế, xót thương muôn loài
Tiêu trừ nghiệp chứng trần ai
Chúng sanh sám nguyện, Như Lai độ trì.
An lành như cõi Từ bi
Trần gian hết dịch, bước đi nhẹ nhàng
Người người nương tựa Đạo vàng
Nhà nhà hạnh phúc, giàu sang đổi đời !
15.08.2021
HOANGHAI
. VU LAN NHỚ CHA MẸ
Mẹ Cha về cõi xa xôi
Còn con ở lại, nỗi trôi giữa đời
Nhớ thương lòng dạ rã rời
Mùa Vu lan đến, thấy đời quạnh hiu.
Cả đời Cha Mẹ chắt chiu
Nuôi đàn con nhỏ, nâng niu sớm chiều
Về già còn nặng thương yêu
Lo toan mọi việc, thiếu điều hụt hơi.
Chân bùn lưng mang áo tơi
Giải dầm mưa nắng, thân phơi giữa trời
Nhà nông lặn lội cả đời
Cũng chưa được thấy, một lời cảm ơn.
Thân già vai nặng đường trơn
Sớm hôm vất vả, còn hơn trâu cày
Mà chưa được chút no say
Thì đã được gọi, phải quay về trời.
Bỏ lại con cháu trên đời
Vô cùng thương tiếc, rã rời khóc than
Mây mù phủ kín trần gian
Một đàn con nhỏ, tâm can nát nhàu.
Cầu mong Cha Mẹ bên nhau
An nhàn Lạc quốc, khổ đau không còn
Trần gian thế hệ cháu con
Muôn đời ghi nhớ, sắt son tôn thờ !
14.08.2021
HOANGHAI
. CẦU AN LÀNH
. CẦU MONG BÌNH AN
Mùa dịch chẳng ước gì nhiều
Chỉ mong tiêm được, hai liều Vaccine
Bởi ta thấy rõ như in
Cảnh người chết dịch, khó tin thật rồi.
Sài gòn người chết liên hồi
Lò thiêu quá tải, xác ngồi dài ra
Xếp hàng tút tít đằng xa
Dài cả cây số, vậy mà chưa ngưng.
Dịch này nguy hiểm quá chừng
Nghìn năm nay vẫn, chưa từng thấy qua
Họa này chẳng hiểu đâu ra
Làm cho dân chúng, khóc la kêu trời.
Bao nhiêu oan nghiệp trên đời
Giờ đang rơi xuống, bầu trời thành đô
Sài gòn sóng gió nhấp nhô
Gồng mình chống dịch, lương khô cạn rồi.
Phải chăng kiếp số luân hồi
Hay là ai đó, châm mồi tang thương
Làm cho nhân loại thê lương
Người còn kẻ mất, trăm đường khó khăn.
Cầu mong Phật Tổ can ngăn
Đẩy lùi bệnh dịch, dạy răn con người
Mang về cuộc sống đẹp tươi
Ban cho nhân loại, nụ cười bình an !
12.08.2021
HOANGHAI
. NGẪM VỀ ĐẠO HIẾU
Chữ Hiếu nằm ở hàng đầu
Để cho con cháu, rể dâu dễ nhìn
Từ đó xây dựng lòng tin
Giáo dục nghĩa vụ, mấy nhìn năm qua.
Báo hiếu phụng dưỡng Mẹ Cha
Phận con phải nhớ, để mà vươn lên
Làm người cội nguồn sao quên
Đạo hiếu phải đặt, lên trên mới tài.
Đời người sống chẳng được dài
Sinh lão bệnh tử, chẳng ai thoát vòng
Bất di bất dịch cũng xong
Trăm năm một kiếp, sống trong luân hồi.
Chữ hiếu viết đứng viết ngồi
Xếp ngang xếp dọc, ai rồi cũng qua
Đến lượt làm Mẹ làm Cha
Vòng xoay trả hiếu, cũng là nhìn con.
Tốt phước sẽ được vẹn tròn
Vô phước đau khổ, cháu con quên mình
Luân hồi trong kiếp nhân sinh
Bất hiếu tội lớn, Thiên đình thẳng tay.
Cầu mong trên cõi đời này
Ai ai cũng hiểu, nợ vay cõi trần
Một lòng phụng dưỡng song thân
Vẹn tròn chữ Hiếu, muôn phần tốt tươi !
11.08.2021
HOANGHAI
VU LAN LẠNH LẺO
. ĐỜI LÀ HƯ KHÔNG
Trăm năm giữa chốn ta bà. CUỐI CÙNG GIỐNG NHAU
Đời người số phận giàu nghèo
Chỉ như sương khói, bọt bèo mà thôi
Thân mang kiếp sống luân hồi
Nợ vay vay trả, đứng ngồi không yên.
Trăm năm khổ vì đồng Tiền
Ngàn năm thế sự, đảo điên cuộc đời
Tranh dành danh lợi rối bời
Mà không nghĩ tới, ông trời đang xem.
Người nghèo giống như lọ lem
Suốt ngày cặm cụi, cố đem sức mình
Đổi lại thành quả mưu sinh
Nhiều khi quên mất, bệnh tình ốm đau.
Người giàu hầu hết như nhau
Chỉ cầu lợi ích, và mau phát tài
Ít khi quan tâm tới ai
Trừ người giác ngộ, thấy sai chổ nào.
Giàu cho xứng đáng anh hào
Nghèo mà trong sạch, dạt dào niềm vui
Bởi đời nhìn tới nhìn lui
Cuối cùng đều phải... chôn vùi đáy sâu.
08.08.2021
HOANGHAI