. ĐỜI QUAY VỀ CỘI
Ngày xưa khi viết thơ tình
Hồn bay lơ lững, ngỡ mình hóa tiên
Sau này học sách Thánh hiền
Tịnh tâm Ngộ Giác, nên liền buông lơi !
Say mê thơ tình cả đời
Quay qua ngoãnh lại, hết thời kiêu sa
Chợt lòng tĩnh ngộ hiểu ra
Trần gian cõi tạm, chỉ là hư không.
Thành tâm tạo phước vun trồng
Tầm sư học đạo, cũng không đạt thành
Thấy đời chỉ toàn hư danh
Chân nhân chẳng có, Thạch Sanh chẳng còn.
Tự mình giữ chút lòng son
Tu Nhân Tích Đức, sống tròn đạo tâm
Tịnh giác, ngộ lĩnh, lặng thầm
Rời xa sắc lợi, phương châm sống đời.
Từ đó an lạc thảnh thơi
Du lịch ngắm cảnh, vui đời an nhiên
Không còn vướng bận ưu phiền
Tự do Tự tại, điền viên toại lòng !
20.11.2025
HOANGHAI

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét