. ĐỜI LÀ HƯ KHÔNG
Trăm năm giữa chốn ta bàBuồn vui sướng khổ, cũng là trả vay
Con tạo cứ vậy mà quay
Nghiệp duyên tự đến, xưa nay rõ ràng.
Cuộc sống vất vả vội vàng
Khi ta đi giữa, hai hàng lợi danh
Nhưng rồi cuộc sống mong manh
Vô thường đi đến, trở thành hư không.
Khi già ngẫm lại hoài công
Cuộc đời vốn dĩ, sắc không từ đầu
Đời người là một bể dâu
Tiền tài danh vọng, đau sầu chia xa.
Lợi danh sắc tài xa hoa
Chỉ là sương khói, tan ra giữa trời.
Nhân khi còn sống trên đời
Buông bỏ tham ái, xa rời sân si.
Quay về với cõi Từ bi
Giác ngộ sẽ thấy, chẳng chi vững bền
Nên ta hãy nhớ đừng quên
Tu nhân tích đức, ơn Trên độ trì !
09.08.2021
HOANGHAI