CẢM ƠN ĐẤNG SINH THÀNH
Mưa ngâu tháng bảy dầm dề
Vu lan con lại, nhớ về Mẹ Cha
Giọt sầu giọt nhớ tuôn ra
Mồ côi buồn tủi, xót xa phận mình.
Bao năm lặn lội mưu sinh
Giờ đây nhìn lại, lòng mình quặn đau
Nghe như trong dạ nát nhàu
Cha Mẹ thuở ấy, cháo rau qua ngày.
Nhà nông vất vả cấy cày
Phơi lưng mưa nắng, đọa đày tấm thân
Mùa màng chẳng được mấy cân
Thiên tai thất bát, bao lần hụt hơi.
Bốn mùa nhờ chiếc áo tơi
Che mưa chắn nắng, ngoài nơi ruộng đồng
Mỗi khi gió rét sang đông
Người run cầm cập, mà không chịu về.
Bao nhiêu công việc nặng nề
Oằn vai gánh nặng, chẳng hề van than
Cần cù vượt mọi gian nan
Nuôi con khôn lớn, chưa an được lòng.
Vu lan mắt lệ hai dòng
Thương về Cha Mẹ, mà lòng tái tê
Cầu mong dưới ánh Bồ đề
Cha Mẹ thanh thản, được về Tây phương...
12.08.2022
HOANGHAI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét