. TẠM BIỆT MIỀN ĐẤT HỨA
Bao năm sống ở miền nam
Trên vùng đất hứa, đi làm kiếm ăn
Bình thường cũng đã khó khăn
Giờ gặp đại dịch, trở trăn đủ điều.
Tiền lương tiện tặn chi tiêu
Nhà cửa điện nước, phần nhiều còn dâu
Đêm nằm suy nghĩ lo âu
Mấy tháng giản cách, còn đâu là tiền.
Muốn về quê với mẹ hiền
Nếu đi xe máy, chạy liền ba hôm
Nghĩ tới da nổi chôm chôm
Vợ con không biết, có ôm chặt mình.
Đồ đạc lĩnh kỉnh lình kình
Bỏ thì không nở, vì mình sắm mua
Cuối cùng phải bỏ chịu thua
Biết bao giờ mới, lại mua được vầy.
Sài gòn đất hứa giờ đây
Dân tình thất nghiệp, khổ vây bốn bề
Nghĩ mà tâm trí não nề
Ở lại cũng chết... đi về cũng tiêu.
Tiền dư chẳng còn bao nhiêu
Mấy tháng giản cách, đã tiêu hết rồi
Quạt máy, bếp điện, soong nồi
Đem ra để bán... cũng ngồi trơ trơ.
Ba tháng đã đói xác xơ
Nếu thêm tháng nữa, chắc chờ đi thiêu
Về quê chắc chắn một điều
Chính là khoai sắn, nó yêu chúng mình.
Vậy là quyết định thật tình
Chuẩn bị đồ đạc, bình minh xuất hành
Cầu mong thượng lộ an lành
Miền trung quê mẹ, bộ hành ngay thôi.
Tạm biết Sài gòn xa xôi
Bao năm vất vả, mồ hôi cạn dần
Giờ đây phải giữ tấm thân
Về quê tránh dịch, được gần Mẹ Cha.
Cảm ơn đất hứa phương xa
Bao năm đùm bọc, cho ta hiểu đời
Nay ta đã phải xa rời
Bỏ lại luyến tiếc, bầu trời mộng mơ !
17.08.2021
HOANGHAI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét