Con ngồi nhớ lại ngày xưa
Bên Cha bên Mẹ, mỗi trưa nắng hè
Vui đùa dưới bóng lũy tre
Bình yên đầm ấm, sao nghe rộn ràng.
Những lời Mẹ nói dịu dàng
Vẫn còn lắng đọng, ngỡ ngàng trong con
Buồn thay... chữ hiếu chưa tròn
Nên lòng day dứt, mỏi mòn nhớ thương.
Thuở con mới rời quê hương
Miền trung chín nhớ, mười thương nặng lòng
Thế rồi... số phận long đong
Ba chìm bảy nổi, ước mong bất thành.
Giờ đây... tóc đã hết xanh
Nữa đời lặn lội, độc hành kiếm ăn
Trong lòng vẫn mãi băn khoăn
Quê Cha đất Tổ, khó khăn còn nhiều.
Mẹ Cha đã khuất bóng chiều
Nghìn thu an giấc, đã nhiều năm qua
Muốn không thì cũng phải già
Đời con rồi cũng... phải qua chặng này.
Mong sao còn những tháng ngày
Tự do tự tại, đắm say cuộc đời
Thong dong tâm trí thảnh thơi
Sống vui sống khỏe, sống đời An nhiên !
20.11.2020
HOANGHAI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét