Con nhớ Cha lắm Cha ơi
Thương Cha tần tảo, một đời vì con
Vất vả xuống biển lên non
Trèo đèo lội suối... héo mòn lệ rơi.
Nếp nhăn in dấu cuộc đời
Màu da sạm nắng, đội trời gió sương
Sờn vai mòn gót dặm đường
Lo toan mọi việc, đêm trường thâu canh.
Bàn tay chai cứng cũng đành
Thân phơi mưa nắng, trở thành thói quen
Đời Cha chẳng biết bon chen
Cần cù lao động, sức hèn cũng cam.
Nhà nông... ai cũng phải làm
Thức khuya dậy sớm, chiều lam chưa về
Bao nhiều công việc nặng nề
Cha đều gánh vác, chẳng hề van than...
Nhìn đời... thấu khổ nhân gian
Tình Cha nghĩa Mẹ, ngút ngàn trời mây
Dẫu cho đi khắp đó đây
Sinh thành dưỡng dục, ơn nầy chớ quên !
12.10.2020
HOANGHAI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét