Thứ Hai, tháng 5 04, 2020
Thơ Và Cuộc Sống
Khi xưa mê mẩn thơ tình
Trong lòng mơ tưởng, bóng hình Hằng Nga
Nhưng khi tuổi đã chớm già
Lời thơ chẳng được, mặn mà như xưa.
Dòng đời lôi cuốn đẩy đưa
Lòng người thì lại, nắng mưa thất thường
Gây nên bao nỗi đau thương
Nên lòng chai sạn... bởi đường thời nay.
Khi lòng gặp cảnh đắng cay
Lời thơ chua xót, tự bay ra ngoài
Khi ta nén tiếng thở dài
Biết buông biết bỏ, tình tài hư không.
Cuộc đời như nước dòng sông
Bình yên trôi chảy, mênh mông gió lùa
Không màng tham hận hơn thua
Lời thơ cũng hết, cay chua chán chường.
Giác ngộ trở về đúng đường
Tâm bình khí ổn, thơ thường nhẹ tênh
Dù cho đường đời chông chênh
Tâm ta tĩnh lặng... nhẹ tênh cõi lòng !
04.05.2020
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét