Thứ Hai, tháng 3 16, 2020
Già Là Yếu
Leo lên đỉnh núi Phụng hoàng
Miệng thở hổn hển, vội vàng nghĩ chân
Nghĩ mà thương cho tấm thân
Bao năm vất vả, đôi chân đã mềm.
Giờ đây cầu ngày cầu đêm
Chỉ mong sức khoẻ, được thêm dồi dào
Ngẫm đời chẳng sống được bao
Nếu được mạnh khoẻ, việc nào cũng qua.
Khi trẻ hăng hái xông pha
Không biết gìn giữ, nên ta yếu dần
Về già mới biết thương thân
Thì đã quá muộn, tay chân yếu rồi.
Nhân sinh trong cõi luân hồi
Sinh lão bệnh tử, ai rồi cũng qua
Nếu biết giữ sức dưỡng già
Thân thể khoẻ mạnh, vậy là an nhiên.
Cầu mong nhân thế hữu duyên
Nhìn thấu sự việc, bách niên mạnh giàu
Mạnh khoẻ mãi mãi về sau
Sống đời Hạnh phúc, bên nhau vững bền !
16.03.2020
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét