Thứ Sáu, tháng 11 30, 2018
Đừng Mãi Lo Âu
Bao năm lặn lội giữa đời
Phong ba bão táp, lỗ lời thiệt hơn
Tóc bạc gối mỏi vai sờn
Bụi trần bám níu, da trơn sần sùi.
Mong rằng tìm được An vui
Có được cuộc sống, ngọt bùi ấm êm
Không còn thao thức hằng đêm
Thân Tâm an lạc, êm đềm tháng năm.
Mộng đời đâu quá xa xăm
Nếu biết buông bỏ, đêm nằm ngủ ngon
Biết vừa... biết đủ... vuông tròn
Liệu Cơm gắp Mắn... đâu còn lo âu.
Kiếp người tham hận rất sâu
Nếu để chìm ngập, tìm đâu lối về
Tâm Nương lòng Tựa Bồ đề
Từ Bi Hỷ Xã... chẳng hề buồn đau.
Buông Bỏ là phép nhiệm màu
Giúp đời An lạc, khổ đau không còn
Muôn sự sẽ được vuông tròn
Sống Vui sống Khoẻ, chẳng còn lo âu !
30.11.2018
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét