Thứ Hai, tháng 10 08, 2018
Tâm Nở Hoa
Đời người rồi ai cũng già
Thời gian nó sẽ, làm ta héo tàn
Da nhăn thân hình khô khan
Mắt mờ chân yếu, chạy lan khắp người.
Làm sao giữ mãi nụ cười
Từ trong sâu thẳm, lòng người hiện ra
Việc đó tuỳ thuộc vào ta
Bình Tâm thiện ý, toát ra hình hài.
Dù cho là người có Tài
Tâm tà nhiễm bẩn, phí hoài công danh
Muôn sự do Tâm tạo thành
Đâu phải do miệng, mau nhanh che trời.
Con người sống ở trên đời
Ai ai cũng muốn, sáng ngời tuổi tên
Phải đặt Tâm Đức lên trên
Có Tâm có Đức, làm nên mọi điều.
Cuộc sống như bức Phù điêu
Vẽ xuôi vẽ ngược, rất nhiều đường cong
Nên ta hãy sống thật lòng
Tâm không hổ thẹn, sáng trong cuộc đời !
08.10.2018
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét