Thứ Bảy, tháng 1 20, 2018
Đời Cha
Một đời áo vải nhà nông
Mồ hôi tưới khắp, ruộng đồng lúa khoai
Còng lưng gánh nặng hai vai
Cha như cỗ máy... miệt mài vì con.
Cho dù xuống biển lên non
Đôi chân vững bước, gót mòn ngại chi
Sông sâu Cha vẫn kiên trì
Ngoi lên lặn xuống... chỉ vì bữa cơm.
Mang về hạt gạo dẻo thơm
Cho đàn con nhỏ... Mẹ đơm mỗi ngày
Đêm về đàn con ngủ say
Cha thì thức suốt, canh dày đêm thâu.
Cuộc đời vui với miếng Trầu
Đôi tay chai sạn, mái đầu điểm sương
Vai gầy lưng nổi gò xương
Thức khuya dậy sớm, xót thương phận nghèo.
Giờ đây no ấm cười reo
Nhớ về Cha Mẹ, ruột teo mấy tầng
Còn đâu lời dạ tiếng vâng
Chỉ còn thương nhớ, bâng khuâng nghẹn ngào !
20.01.2018
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét