Chủ Nhật, tháng 9 03, 2017
Bông Hồng Trắng
Cài bông hồng trắng lên rồi
Lòng nghe thổn thức, bồi hồi xót xa
Bởi không còn Mẹ còn Cha
Con tim đau nhói... mắt hoa tối sầm.
Sống đời nhân nghĩa tình thâm
Có ai bằng Mẹ, trong tâm của mình
Công ơn dưỡng dục tạo sinh
Trọn đời nhớ mãi... bóng hình Mẹ yêu.
Tuy rằng tuổi đã xế chiều
Nhưng khi nhớ Mẹ... như nhiều trẻ thơ
Trong lòng thương nhớ ngẩn ngơ
Nước mắt tuôn chảy... đôi bờ lệ rơi.
Cầu mong Cha Mẹ trên trời
Qui Y Phật Độ, về nơi Niết Bàn
Không còn phiền não lầm than
Sống đời An lạc, ngập tràn niềm vui.
Thiên thu thọ hưởng ngọt bùi
Tây Phương Cực Lạc, An vui muôn đời !
03.09.2017
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét