Thứ Ba, tháng 8 29, 2017
Hơi Ấm Mẹ Cha
Từ khi con được sinh ra
Đã hưởng hơi ấm, từ Cha Mẹ rồi
Hạnh phúc từ lúc trong nôi
Tình Cha nghĩa Mẹ, sinh sôi từng ngày...
Thế rồi cũng đến một ngày
Con xa Cha Mẹ, kéo cày bôn ba
Một mình lủi thủi đi xa
Nhớ thương Cha Mẹ... xót xa phận nghèo.
Bao năm chịu khó leo trèo
Mong được no ấm, suốt theo cuộc đời
Để cho Cha Mẹ thảnh thơi
Vậy mà chưa được... thì trời đã kêu.
Ngẫm đời nhiều cảnh trớ trêu
Những người hiền hậu, lại đều ra đi
Để lại bao mối sầu bi
Con cháu thương tiếc, chẳng gì sánh ngang.
Cầu mong nơi chốn suối vàng
Mẹ Cha an giấc, thiên đàng nghìn thu
Hồn thiêng trở về tịnh tu
Qui Y Phật độ, thiên thu An nhàn !
29.10.2017
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét