Thứ Ba, tháng 4 04, 2017
DÒNG CHẢY ĐỜI
Đường đời đầy rẫy chông gai
Tự ta tiến bước, chẳng ai giúp mình
Mịt mù cát bụi phù sinh
Buồn vui sướng khổ... nhục vinh gánh gồng...
Đời người tựa như dòng sông
Khởi đầu róc rách, nước không có nhiều
Sóng gió chưa có bao nhiêu
Cũng chưa đủ sức, làm điều lớn lao.
Đến khi thác đổ ào ào
Tưởng đâu gom hết, ước ao vào lòng
Nhưng khi nước chảy xuôi dòng
Quanh co uốn lượn, xoáy trong sóng ngoài.
Dẫu cho có sức có tài
Chèo chống khôn khéo, lâu dài khó khăn
Buông xuống mới hết nhọc nhằn
Giữ tâm thanh tịnh... Phật răn vâng lời.
04.04.2017
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét