Thứ Sáu, tháng 1 20, 2017
Xuân Nhớ Mẹ
Xuân về nhớ Mẹ nhớ Cha
Nhớ từng cử chỉ, Mẹ già chăm lo
Nhớ mùi cơm mới thịt kho
Cả nhà đoàn tụ, ấm no vui cười.
Có Mẹ xuân thật xinh tươi
Ấm êm hạnh phúc, nét người hân hoan
Tình Mẹ đầm ấm chứa chan
Nâng niu đùm bọc, cả đàn con thơ.
Đời Mẹ cực khổ xác xơ
Áo Nâu sờn chỉ, ngẩn ngơ đói nghèo
Gót mòn lội suối trèo đèo
Nuôi con chẳng quản, cheo neo phận mình.
Mẹ chưa được chút Nhàn, Vinh
Ruộng vườn cày cấy, mưu sinh lấm bùn
Nghị lực Mẹ đã không chùn
Vì con tạo dựng, đắp vun nên người.
Khi con thành đạt Mẹ cười
Nói nhờ Phước Đức, của Người ơn trên...
Phận con không thể nào quên
Sinh Thành Dưỡng Dục, mới nên thân này !
20.01.2017
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét