Thứ Tư, tháng 2 17, 2016
Dừng Cuộc Chơi
Chưa leo lên núi chưa hay
Leo rồi mới thấy... chân tay rã rời
Nếu không dư sức dư hơi
Thì nên chậm rãi ... tránh nơi gồ ghề...
Đời người lắm nỗi đam mê
Tiền Tài Danh Vọng... ai chê đâu nào
Vì Tham nên muốn trèo cao
Được này muốn nọ... biết bao sự đời.
Sao không tạm dừng cuộc chơi
Tịnh tâm tu sửa, buông lơi mọi điều
Ngẫm đi... sống được bao nhiêu
Mà sao ta phải chịu nhiều khổ đau.
Tâm An là thuốc nhiệm màu
Giúp ta vượt khó... và mau đạt thành
Buông Xã nhẹ nhỏm an lành
Sao không vén bỏ ... bức mành âm U.
Vô Thường Tài Lợi phù du
Được rồi lại mất, cho dù khéo khôn
Tu Tâm Phước Đức trường tồn
Trở về cát bụi... xác chôn Phước còn !
17.02.2016
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét