Thứ Tư, tháng 8 05, 2015

Trăn Trở



Biết rằng đời là vô thường
Nhưng sao ta vẫn, nhớ thương vô cùng
Nhiều khi buồn bã mông lung
Nghĩ về Cha Mẹ ... não nùng mồ côi...

Nhớ về cái thủa xa xôi
Trong vòng tay Mẹ ... bồi hồi xuyến xao
Tình Mẹ lớn tựa trời cao
Yêu thương đùm bọc... ngọt ngào ấm êm.

Giờ đây cứ mỗi hằng đêm
Thương Cha nhớ Mẹ, ruột mềm quặn đau
Phận con chưa vẹn trước sau
Chưa tròn chữ Hiếu... nát nhàu lệ rơi ...

Con người sống ở trên đời
Đạo Hiếu phải giữ... đừng rời đừng xa
Để khi rời chốn ta bà
Không còn hối tiếc... xót xa U hoài ...!

05.08.2015
HOANGHAI

Không có nhận xét nào: