Thứ Bảy, tháng 5 09, 2015
Nước Mắt Loài Vật
Nhìn thấy quả thật đáng thương
Súc vật khóc thảm... mà vương nỗi buồn
Trâu Bò biết chết lệ tuôn
Người thì mặc kệ ... cội nguồn là sao...
Bò kia vươn cổ kêu gào
Lưỡi dao chọc cổ... lệ trào bờ mi
Bất lực chẳng làm được gì
Chấp nhận số phận ... phải đi vô lò.
Kiếp này đã thân trâu bò
Chịu bao cực khổ, đói no hao mòn
Cày kéo... vất vả... héo hon
Cuối cùng đem lại, miếng ngon cho người...
Họ ăn thịt .... họ vui cười
Nào hay Nhân Quả, kiếp người trả vay
Sao không tăng cường ăn Chay ?
Giảm bớt nghiệp chướng... đắng cay sau này...!
09.05.2015
HOANGHAI
Nhãn:
THƠ LỤC BÁT
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét