Thứ Bảy, tháng 4 11, 2015

Nỗi Đau Lặng Thầm



Người thường đầy đủ tứ chi
Còn Người khiếm khuyết, đứng đi bất thành
Hỏi đời ? Đâu cội đâu cành
Để cho nhân thế... an lành như nhau...?

Trần gian muôn vạn khổ đau
Người này bệnh tật, cháo rau chẳng còn
Người kia khiếm khuyết tí hon
Đi đứng không được... vuông tròn là đâu...?

Biết rằng đời là bể dâu
Con người phận số, nông sâu khó lường
Mong đời mở rộng tình thương
Từ Tâm NHÂN ÁI... bốn phương một nhà.

Giúp người giảm bớt xót xa
Khuyến khuyết Cùi cụt... ấy là nỗi đau...

12.04.2015
HOANGHAI

Không có nhận xét nào: