Hương tình còn thoảng đâu đây,
Để cho ai đó ngất ngây đợi chờ,
Mây trôi theo gió hững hờ,
Bỏ trăng một cỏi... bơ vơ giữa trời.
Soi mình bóng nước trăng rơi,
Ngậm ngùi thương nhớ người ơi phương nào ?
Nghe như lệ muốn chực trào,
Cổ như khô rát... nghẹn ngào tuôn rơi.
Ước gì nhờ gió chuyển lời,
Bay đi muôn nẻo tới người mình thương,
Hay nhờ sợi nắng tơ vương,
Dệt nên mộng đẹp... vô thường nơi đây.
Tàn đêm trăng ngã về tây,
Giọt buồn lắng đọng dáng gầy sương pha,
Ngước lên nhìn mái đầu ta,
Mái tóc điểm bạc...như là suối mây !
13.09.2011
HOANGHAI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét