. THIỆN TỪ TÂM
Ai rồi cũng phải ra đi
Nên đừng tự đắc, thị phi không rồi
Đừng gây tạo nghiệp tanh hôi
Hãy sống tử tế, đứng ngồi thiện tâm.
15.07.2023
HOANGHAI
. THIỆN TỪ TÂM
Ai rồi cũng phải ra đi
Nên đừng tự đắc, thị phi không rồi
Đừng gây tạo nghiệp tanh hôi
Hãy sống tử tế, đứng ngồi thiện tâm.
15.07.2023
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
. TRÍ TUỆ CỨU CÁNH
Khi chưa thấy được lỗi mình
Là chưa thoát khỏi, vô minh đọa đày
Ngông cuồng tự đại nào hay
Con đường giác ngộ, kiếp này ở đâu.
Đời người sống chẳng bao lâu
Mưu sinh kiếm sống, khổ sầu hợp tan
Luân hồi sinh tử cơ hàn
Vô tình tạo nghiệp, gian nan khổ đời.
Nhân sinh gặp khó kêu trời
Sao không giác ngộ, xa rời sân si
Khơi nguồn trí tuệ Từ bi
Tìm về bến giác, là đi đúng đường.
Dù rằng sống kiếp vô thường
Trí tuệ cứu cánh, chán chường bi ai
Tâm lành hướng tới Như Lai
Xa rời mộng ảo, sửa sai trở về.
Thiền tâm Định tuệ Bồ đề
Hòa mình thực tại, chẳng hề sá chi
Tâm thành tỏa ánh Từ bi
Giác ngộ giải thoát, vậy thì an nhiên !
12.07.2023
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
. VUI ĐỜI CÓ ĐẠO
Đời là bể khổ trần gian
Sinh già bệnh tử, hợp tan vô thường
Thân người tứ đại đáng thương
Ngày về cát bụi, khó lường nay mai.
Nhân sinh chỉ muốn cầu tài
Nhiều người bất kể, đúng sai luật trời
Chưa tin quả báo trên đời
Tùy duyên sớm muộn, nghiệp rơi trở về.
Khi ta giác ngộ Bồ đề
Tin sâu nhân quả, chẳng hề lầm sai
Dù đời sống ngắn hay dài
Buông tham bỏ hận, tương lai an lành.
Mai sau đời đẹp long lanh
Do lòng đã khởi, tu hành tại tâm
Từ bi tánh thiện nẩy mầm
Nhân lành giống tốt, âm thầm trổ hoa.
Như Lai - Bồ Tát - Thích Ca
Mười Phương Chư Phật, độ ta an lành.
"Cây xanh thì lá cũng xanh"
Tâm an Đạo thấu, viên thành Chân như !
10.07.2023
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
. NHỚ MỘT MIỀN QUÊ
Ta về ngắm cảnh chiều tà
Điền viên thư thái, hưởng già chốn quê
Vùi chôn sắc lợi nhiêu khê
Thả hồn lạc thú, khen chê mặc đời.
Bao năm lặn lội khắp nơi
Quay qua ngoảnh lại, nửa đời qua nhanh
Tiền tài sắc lợi đua ganh
Sức tàn lực kiệt, hư danh vô thường.
Giờ đây trở lại con đường
Thơm mùi đất mẹ, sắc hương ruộng đồng
Lòng nghe rộn rã phập phồng
Người xưa cảnh củ, thơm nồng ngất ngây.
Nhìn lên cũng một trời mây
Nhìn vườn lại thấy, hàng cây cỗi già
Nhìn sân nhớ bóng Mẹ Cha
Nhìn từng cảnh vật, thật là nhớ xưa.
Chiều tà cứ ngỡ ban trưa
Đời người thoáng chốc, như vừa hôm qua
Lòng luôn nặng trĩu quê nhà
Tình Cha nghĩa Mẹ, đời ta nhớ hoài !
08.07.2023
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
. TRĂNG TRÒN
Trăng vàng nguyệt khuyết chơi vơi
Buồn che một nữa, hỏi đời đúng sai
Lang thang những vệt mây dài
Đưa tay níu kéo, nhưng ngoài khả năng.
Ai thường kết bạn cùng trăng
Đêm đêm ngồi đợi, Chị Hằng múa vui
Đôi khi lại thấy bùi ngùi
Thương vành trăng khuyết, chôn vùi nửa thân.
Buồn vui thế sự hồng trần
Đang tròn lại khuyết, bao lần đổi thay
Nhân gian hưởng thú bao ngày
Nhưng ai thoát được, đắng cay cuộc đời.
Thi nhân ca tụng vang lời
Tay nâng chén rượu, dưới trời trăng sao
Làm cho cảm xúc dâng trào
Đưa hồn bay bỗng, ngọt ngào du dương.
Trăng tròn nguyệt khuyết sầu vương
Qua rồi tìm lại, con đường tương lai
Cầu cho tháng rộng năm dài
Đời vui đẹp mãi, chẳng ai khổ sầu !
04.07.2023
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
. ĐỜI và THƠ
Làm thơ cốt để vui chơi
Siêng năng động não, nên đời ngẩn ngơ
Trong lòng nhớ mãi tuổi thơ
Lời ru của mẹ, trước giờ không quên.
Làm con đạo hiếu là trên
Thành nhân cũng bởi, không quên ơn Người
Hân hoan trọn hiếu vui cười
Tâm như nở đóa, hoa tươi bốn mùa.
Thơ hay cũng chẳng bán mua
Không vì lợi ích, tranh đua lụy phiền
Thơ này cầu được bình yên
Giao lưu khắp chốn, hữu hiền đọc chơi.
Xưa nay duyên nợ do trời
Ngờ đâu thơ cũng, nợ đời với nhau
Đời người thoáng chốc qua mau
Thơ trao lẽ sống, trước sau trọn tình.
Duyên thơ tựa bóng in hình
Yêu thương gắn bó, như mình với ta
Dù đi khắp nẻo đường xa
Thơ luôn gắn bó, cùng ta vui buồn !
02.07.2023
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
. HÈ VỀ NHỚ AI
Hè về phượng nở đầy hoa
Đường xưa đỏ thắm, kiêu sa sắc tài
Ve kêu rã rích inh tai
Như đang muốn gọi, muôn loài lắng nghe.
Đầu làng thấp thoáng hàng tre
Cong thân uốn lượn, vẫy ve gợi tình
Đằng kia trúc cũng vươn mình
Giang tay vẫy gọi, người tình năm xưa.
Ve sầu rĩ rã ban trưa
Râm ran nhắc lại, thời xưa học trò
Hàng me, gốc phượng, con đò
Bâng khuâng nỗi nhớ, hẹn hò tuổi mơ.
Mây trời lãng đãng lờ đờ
Đưa ta lạc chốn, nên thơ nhập hồn
Khơi nguồn kỷ niệm vùi chôn
Tràn đầy nhựa sống, hoàng hôn dậy tình.
Xa rồi tuổi mộng lung linh
Làm sao trở lại, tuổi mình lúc xưa
Trên đầu tóc bạc lưa thưa
Nhưng mà ký ức, như vừa hôm qua !
30.06.2023
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
. MỘT LẦN CƠ HỘI
Bình minh sáng rọi đằng đông
Chiều tà ập xuống, ánh hồng đằng tây
Trời cao gió lộng chân mây
Đôi khi bất chợt, tràn đầy màu xanh.
Từ trong vũ trụ ngủ hành
Luân hồi biến đổi, tạo sanh kiếp người
Tiền sinh tạo tác khóc cười
Giờ là những lúc, cho người trải qua.
Buồn vui giữa chốn Ta bà
Được rồi lại mất, đều là nợ duyên
Khi xưa tạo phước lương hiền
Ngày nay thiện báo, kim tiền đón đưa.
Trời thường nắng gắt ban trưa
Canh khuya sương đổ, gió đưa lạnh về
Người thường vướng phải U mê
Không biết nắm bắt, còn chê trách trời.
Khi lòng tỉnh giấc mơ hời
Thì cơ hội đã, xa rời chúng ta
Đời ai cũng một lần qua
Đâu còn trở lại, để mà tiếc thương !
28.06.2023
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
. KHÓC THẦM
Còn đâu giếng nước sân đình
Nhà tranh vách lá, nghĩa tình lúc xưa
Nhà lầu đã mọc lưa thưa
Quên đi những lúc, nắng mưa giải dầu.
Nhìn đời chẳng biết về đâu
Khi đời đầy rẫy, khổ sầu ẩn danh
Đồng tiền sáng rọi long lanh
Làm cho nhiều kẻ, hóa thành tiểu nhân.
Ngày xưa nghèo thấy dễ gần
Bây giờ khấm khá, tình thân chẳng còn
Ngày xưa ruột thịt vuông tròn
Bây giờ mối mọt, gặm mòn cả xương.
Rằng đời thế sự vô thường
Tâm hòa thấu hiểu, hiền lương vững bền
Giàu mà phụ đạo không nên
Nhân quả báo ứng, đè lên thân gầy.
"Ăn quả nhớ kẻ trồng cây"
Uống nước phải nhớ, giếng đây ai đào
Dù nghèo đức tính thanh tao
Ân tình trọn vẹn, dạt dào nghĩa nhân !
26.06.2023
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
. ĐOAN NGỌ NHỚ QUÊ
Ai còn nhớ tết này không
Mùng năm Đoan ngọ, ngóng trông lạ lùng
Tuy rằng cách trở muôn trùng
Nhưng mà lễ tết, thì cùng một quê.
Đi xa mãi mãi nhớ về
Quê Cha đất Tổ, say mê một thời
Mùng năm đón tết vui chơi
Trừ sâu diệt bọ, cho đời đẹp xinh.
Ngàn năm tục lễ quê mình
Bà con chòm xóm, chung tình như keo
Người giàu cũng giống như nghèo
Đồng lòng một Ý, tuân theo lệ làng.
Bây giờ đã được khang trang
Nhưng mà kỷ niệm, vẫn mang theo hoài
Qua bao tháng rộng năm dài
Con yêu đất Mẹ, miệt mài ngất ngây.
Xa quê biết nói gì đây
Trong lòng chất chứa, tràn đầy nhớ thương
Đoan ngọ vĩnh cữu thiên trường
Lòng ta nhớ mãi, quê hương của mình !
22.06.2023
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI