NƯỚC MẮT MÙA VU LAN
Vu Lan nhớ Mẹ thương Cha
Cả đời chẳng được, tặng hoa bao giờ
Con đông còn nhỏ dại khờ
Lo ăn lo mặc, xác xơ thân gầy.
Ngày xưa chẳng được no đầy
Thân Cò lặn lội, nuôi bầy con thơ
Mùa màng được mất khó ngờ
Thiên tai lũ lụt, mong chờ trời thương.
Quanh năm vất vả ruộng nương
Phơi thân mưa nắng, gió sương lạnh lùng
Sờn vai chai gót não nùng
Mồ hôi tẩy bạc, từng vùng áo nâu.
Chân bùn lội xuống ruộng sâu
Đầu đội nón lá, cày trâu làm mùa
Nhiều khi thất bát thiệt thua
Thiếu ăn thiếu mặc, cay chua cuộc đời.
Giờ đây nhớ lại lệ rơi
Thương Cha thương Mẹ, cả đời vì con
Nhưng Cha Mẹ đã không còn
Vu Lan lệ chảy, lăn tròn nhớ thương...
10.08.2022
HOANGHAI