. CHỮ THƯƠNG
Xin hãy trao nhau một chữ Thương
Bởi đời vốn dĩ là Vô thường
Thương yêu tồn tại thiên trường cửu
Tài lợi được mất là khói sương.
04.12.2021
HHOANGHA
. CHỮ THƯƠNG
Xin hãy trao nhau một chữ Thương
Bởi đời vốn dĩ là Vô thường
Thương yêu tồn tại thiên trường cửu
Tài lợi được mất là khói sương.
04.12.2021
HHOANGHA
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
. PHƯỚC HỌA THỜI VẬN
Sống mà khinh khi người đời
Về sau nhận lại, những lời đã cho
Khi giàu đừng giữ bo bo
Nên tạo phước đức, để lo cho mình.
Hãy nên trân trọng nghĩa tình
Từ bi Hỷ xả, quang minh công bằng
Qui luật nhân quả vĩnh hằng
Gieo gì gặt nấy, trời giăng lưới rồi.
Sinh ra trong cõi luân hồi
Tài sắc cám dỗ, đứng ngồi không yên
Tham lam phú quí bạc tiền
Từ đó tạo nghiệp... ưu phiền bủa vây.
Đời ai cũng muốn no đầy
Giàu sang phú quí, ngất ngây tâm hồn
Đôi khi nào phải dại khôn
Nghiệp xưa nợ củ, lưu tồn chưa vơi.
Đạo lý sống ở trên đời
Có Tâm có Đức, Phật Trời độ cho
Mai sau hết cảnh đói no
Ấm êm Hạnh phúc, tự do an nhàn !
04.12.2021
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
. CHỈ TA HIỂU TA
Đời người khổ ải trăm đường
Đôi khi cũng phải, nhịn nhường cho qua
Bởi vì... chỉ ta hiểu ta
Cho dù thân thuộc, cũng là ngoài thân.
Trông xa rồi lại ngó gần
Quay qua ngoảnh lại, tấm thân dại khờ
Tìm đâu... một chút tình mơ
Khơi trong nỗi nhớ, mắt mờ chưa ra.
Cuộc đời đầy rẫy phong ba
Sóng đời cuồn cuộn, khiến ta hiểu nhiều
Sống thì chẳng được bao nhiêu
Sao không buông bỏ, tự kiêu ích gì.
Trở về nương tựa Từ bi
Đoạn trường đau khổ, chính vì tương lai
Mê chi... chấp ngã đúng sai
Nâng lên đặt xuống, chẳng ai giúp mình.
Khi lòng buông bỏ thật tình
Tìm về Bến giác, là mình thương ta
Ngày đêm tâm niệm Di Đà
Thoát vòng khổ ải, vậy là an nhiên.
03.12.2021
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
. NGÓNG XUÂN
Sắt se gió lạnh mùa đông
Mong tìm sợi nắng, ấm nồng thu xưa
Dưới trời mưa vẫn lưa thưa
Mây đen phủ kín, sớm trưa mịt mờ.
Đêm đông gió lạnh bơ vơ
Mưa phùn vẫn cứ, lờ đờ bay bay
Thu đi để lại những ngày
Mưa bay giá buốt, gió lay lạnh lùng.
Nhiều nơi lũ lụt bão bùng
Thay nhau dày xéo, từng vùng xác xơ
Thiên tai tàn phá khó ngờ
Tung hoành ngang dọc, bao giờ an yên.
Ai đã chọc giận Thiên nhiên
Để cho bão lũ, liên miên tràn về
Nhân sinh đói rét tái tê
Khi mùa đông đến, não nề xót xa.
Trông ngóng Xuân đến mọi nhà
Sắc hương tươi thắm, đậm đà chứa chan
Vạn vật vui khúc khải hoàn
Xuân về ấm áp, ngập tràn niềm vui.
02.12.2021
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
. SỰ ĐỜI PHẢI QUA
Mùa đông trời cũng buồn tênh
Giọt mưa trầm mặc, chênh vênh giữa trời
Vạn vật sống ở trên đời
Đông về lạnh lẻo, rã rời thương đau.
Bầu trời mù mịt một màu
Mây đen phủ kín, trước sau tối sầm
Đôi khi sấm chớp ầm ầm
Hơi nước bay nhẹ, mưa dầm lạnh căm.
Bốn mùa quay vòng một năm
Hết mưa lại nắng, đêm Rằm trăng lên
Bình minh sáng tỏ một bên
Hoàng hôn lấp lánh, ở trên bầu trời.
Muôn sự tồn tại trên đời
Thiên nhiên ban phú, đất trời ứng linh
Ngủ hành tương khắc tương sinh
Qui luật tạo hóa, công bình âm dương.
Sống trong kiếp sống Vô thường
Sinh Lão Bệnh Tử, con đường phải qua
Nếu biết tích phước phòng xa
Tạo nhiều công đức, thì ta an lành !
01.12.2021
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
. CÓ VAY CÓ TRẢ
Cổ kim từ xa đến gần
Khuyên ta tích đức, tu nhân rõ ràng
Thời nay nhân thế chẳng màng
Chỉ vì danh lợi... sẵn sàng lãng quên.
Chuông Chùa Đạo Pháp vang rền
Thức tĩnh nhân thế, ở trên cõi đời
Chữ Tâm tu vững chớ rời
Tạo nhiều công đức, để đời bình an.
Muôn sự giữa chốn nhân gian
Có qua có lại, hợp tan lẽ thường
Cho yêu thương, gặt yêu thương
Gieo ác gặp họa, con đường phải qua.
Dù đời sóng gió phong ba
Cũng đừng nhục chí, vì ta nợ người
Hãy nên chấp nhận vui cười
Đón nhận tất cả... đời người trả vay.
Sinh ra trên cõi đời này
Nghiệp duyên phận số, an bày nợ xưa
Giờ nên thỏa mãn biết vừa
Sám hối tu sửa, cũng chưa muộn gì.
Quay về với cõi Từ bi
Bồ đề Hạnh nguyện, sẽ đi theo cùng.
Đường về tới một điểm chung
Sống trong Lạc Quốc, ung dung muôn đời !
30.11.2021
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
. THỊ PHI TẠO NGHIỆP
Nhiều người chết bởi miệng đời
Thị phi đồn thổi, thay lời trắng đen
Đều do đố kỵ sang hèn
Tham lam ích kỷ, bon chen hẹp hòi.
Chớ nên ham hố đua đòi
Không chịu chấp nhận, thiệt thòi lợi danh
Sống nên thật tâm chân thành
Hãy tin nhân quả, tái sanh kiếp người.
Trò đời dở khóc dở cười
Khi đã vướng phải, miệng người đa đoan
Gánh chịu bao nổi hàm oan
Cũng là duyên nghiệp, hợp tan lẻ thường.
Chuyện đời trăm mối tơ vương
Trừ khi nhắm mắt, đoạn trường thế gian
Còn sống thì con lầm than
Biết buông biết bỏ, mới an được lòng.
Đời người tìm kiếm lòng vòng
Sắc không huyễn mộng, chìm trong mê lầm
Sao không chuyển ý hồi tâm
Nương theo Đạo Pháp, gieo mầm Từ bi.
Buông xuống nhẹ nhàng bước đi
An nhiên tự tại, chẳng chi buồn phiền !
29.11.2021
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
. PHƯỚC AI NẤY HƯỞNG
Nhiều người vất vả kiếm ăn
Biết bao cực khổ, khó khăn chất chồng
Cần cù dành dụm từng đồng
Cả đời gom góp, mà không được giàu.
Nhiều khi chỉ ăn cháo rau
Cần cù tiết kiệm, mong mau chu toàn
Nhưng rồi khôn không đủ ngoan
Phận nghèo số khổ, vẫn hoàn xác xơ.
Tưởng rằng... đời đẹp như mơ
Điều này chỉ có, tuổi thơ mong cầu
Khi người sống đến bạc đầu
Thấy mình muốn có... nhà lầu khó ghê.
Vậy nên chớ có khen chê
Phước ai nấy hưởng, chẳng hề sai đâu
Cuộc đời là một bể dâu
Buồn vui sướng khổ, ngập đầu nhân gian.
Muôn sự có hợp có tan
Có gieo có gặt, có tàn có sinh
Dẫu đời là nhục hay vinh
Đều là nhân quả, do mình tạo ra.
Hãy sống lương thiện thật thà
Tạo nhiều phước đức, là ta thương mình
Thiện tâm phước sẽ nẩy sinh
Cuộc đời An lạc, vì mình biết tu !
28.11.2021
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
. KHI ĐỜI ĐÃ ĐI QUA
Khi đi qua chặng ngủ tuần
Biết học Phật Pháp, tu thân đổi đời
Tâm tánh cũng sẽ chuyển dời
Sợ gieo thêm nghiệp, nói lời nhẹ êm.
Khi biết buông xã ngày đêm
Sân Si xa lánh, càng thêm an lòng
Dẫu cho số phận đục trong
Nhìn đời Nhân quả, thấy lòng xót thương.
Khi đời hiểu rõ Vô thường
Sinh Lão Bệnh Tử, con đường phải qua
Nghiệp duyên bất kể trẻ già
Thiếu nợ phải trả, cũng là đương nhiên.
Khi đã học hỏi Thánh Hiền
Quay đầu nhìn lại, thì liền nhận ra
Muôn sự tốt xấu do ta
Có gieo có gặt... sao qua lưới trời.
Ngẫm suy muôn sự ở đời
Sống cho phải Đạo, lỗ lời tại Tâm
Hãy gieo Phước Đức nẩy mầm
Tương lai tươi đẹp, âm thầm giàu sang.
27.11.2021
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI
. THỜI GIAN CỨ TRÔI
Qui luật thiên địa muôn năm
Bốn mùa mưa nắng, ghé thăm liên hồi
Đổi thay khí hậu vun bồi
Vạn vật cứ vậy, sinh sôi vô thường.
Xuân thì ấm áp dễ thương
Hè đến nóng gắt, muôn phương khô cằn
Thu về cây cỏ ăn năn
Đông sang ngủ kỹ, gối chăn quanh mình.
Muôn sự giữa chốn ba sinh
Được này mất nọ, nhục vinh bẽ bàng
Con người dẫu có cao sang
Cũng chịu sương gió, đi ngang cuộc đời.
Rõ ràng muôn sự do trời
Nắng mưa mưa nắng, sự đời phải qua
Sống nên lương thiện thật thà
Tạo nhiều công đức, thì ta an bình.
Qui luật có diệt có sinh
Có nhân có quả, công bình trước sau
Vậy nên ta hay khuyên nhau
Làm lành lánh dữ, khổ đau không còn.
Mai sau trọn vẹn vuông tròn
Ấm êm hạnh phúc, cháu con thuận hòa !
26.11.2021
HOANGHAI
Sinh ra nơi chốn miền trung
Lớn lên lặn lội, lung tung vì nghèo
Mưu sinh kiếp khổ bọt bèo
Tu tâm nên được, vui theo tháng ngày.
HOANGHAI