Thứ Năm, tháng 6 25, 2015

Nỗi Buồn Gặm Nhấm



Nếu ai có lòng từ bi
Hay làm việc thiện, thì đi nơi này
Bệnh Phong cùi cụt chân tay
Cuộc sống cực khổ... đắng cay vô cùng...

Người thường chạy nhảy lung tung
Chân tay đầy đủ, hoà chung cộng đồng
Vậy mà còn có số đông
Cơ hàn nghèo đói... sống không no đầy.

Còn người Phong Cùi nơi đây
Chân tay khiếm khuyết... như cây héo tàn
Đời sống cực khổ vô vàn
Nỗi đau chồng chất... trăm ngàn xót cay.

Mong đời giang rộng vòng tay
Mang chút hơi ấm... tới ngay làng Cùi
Chia sớt một chút niềm vui
Niềm thương nhân rộng... ngọt bùi sẻ chia...!

25.06.2015
HOANGHAI

Thứ Hai, tháng 6 22, 2015

Mỗi Người Một Cảnh


"Trăm năm trăm cõi người ta"
Phận người đầy rẫy, xót xa đau buồn
Mỗi người một cảnh lệ tuôn
Nào ai tránh khỏi ... khổ buồn được đâu...

Bởi đời là một bể dâu
Buồn vui sướng khổ... đau sầu lâm ly
Người này đau yếu trường kỳ
Người kia nghèo khổ ... cớ chi đoạ đày.

Thật ra duyên nghiệp an bày
Khi xưa đã tạo... kiếp này trả thôi
Đó là Nhân quả luân hồi
Gieo gì gặt nấy ... đứng ngồi không yên...

Nếu ta muốn tránh U phiền
Gắng công tu sửa, nối liền từ bi
Buông lơi Tham Hận Sân Si
Dõi theo Chánh Pháp, bước đi vững vàng.

Mai này hết cảnh ngỡ ngàng
Thân Tâm An Lạc... thiên đàng là đây
Muôn đời an hưởng no đầy
Ấm êm hạnh phúc ... vui vầy quanh năm ...!

22.06.2015
HOANGHAI

Chủ Nhật, tháng 6 21, 2015

Đất Miền Trung



. Xác xơ cát bụi đầy đường
Nắng khô nứt nẻ, rẫy nương tiêu tàn
Cỏ cây chết cháy bạt ngàn
Vạn vật trông ngóng... một làn mưa rơi...

Người dân ngửa mặt kêu trời
Mong cơn mưa đến, cho đời thêm xanh
Mầm non hé nụ đâm cành
Vun đắp cuộc sống... cơm canh mai này.

Hạn hán nhiều người trắng tay
Vô phương trồng trọt, đêm ngày khóc than
Ruộng nương giờ đã hoang tàn
Tan hoang khô khốc... như làn bom xưa...

Hết nắng hạn, lại đến mưa
Thiên tai dồn dập... muối dưa chẳng còn
Chỉ biết nhìn núi ngó non
Cầu trời khấn Phật... không còn thiên tai...!

22.06.2015
HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 6 19, 2015

Hành Trang Ngày Về



Ngày về còn độ bao xa
Sao nghe sức khoẻ, của ta yếu dần
Phải chăng khi xưa bất cần
Nên giờ gối mỏi... bần thần chân rung...

Một thời bay nhảy lung tung
Lên Voi xuống Ngựa... cả khung trời hồng
Giờ đây mới biết gieo trồng
Cảm thấy lưu luyến ... cánh đồng Từ Bi...

Đời người ai cũng ra đi
Trở về cát bụi... mang chi theo cùng ?
Giàu nghèo một lối đi chung
Bốn dài hai ngắn... đóng khung chui vào !

Thôi ta nguyện với trời cao
Từ bi hướng thiện, ghi vào trong tâm
Ngày đêm ta cứ âm thầm
Tu Nhân Tích Đức, lổi lầm tiêu tan...

Mai này rời chốn trần gian
Về miền Cực lạc, vô vàn niềm vui
Muôn đời Thọ hưởng ngọt bùi
An Nhiên Tự Tại... thoảng mùi thanh cao.

19.06.2015
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 6 18, 2015

HÃY DỪNG CHÂN


. Nếu ta vứt bỏ Sân Si
Tu Tâm dưỡng tánh, bước đi nhẹ nhàng
Không Tham danh lợi cao sang
Thì Tâm thanh tịnh... thiên đàng là đây...

Con người đâu phải cỏ cây
Luôn mong có được, phút giây an lành
Nhưng do cuộc sống đua ganh
Gây bao nghiệp chướng... trở thành lầm than.

Cầu cho trên khắp thế gian
Ai ai cũng biết sẻ san chân tình
Đừng vì lợi nhuận của mình
Lầm đường lạc lối... mất tình nghĩa nhân.

Nếu lỡ bước, hãy dừng chân
Tìm về bến giác ... rất gần với ta
Nơi ấy mới chính là nhà
An vui hạnh phúc... trẻ già thảnh thơi...

Nhân lúc còn sống trên đời
Tạo chút Phước Đức ... có lời về sau
Mai này dư phước sang giàu
An Nhiên Tự Tại... khổ đau chẳng còn !

18.06.2015
HOANGHAI

Chủ Nhật, tháng 6 14, 2015

Như Vừa Hôm Qua



Bầu trời rộng lớn bao la
Mây trời lồng lộng... mà ta vẫn buồn
Nào là nhớ cội nhớ nguồn
Nhớ mái nhà lá... gió luồn trước sau...

Nhớ giếng nước, nhớ hàng cau
Bụi tre trước ngõ, bạc màu nắng hong
Nhớ vườn Chuối, nhớ nương Dong
Sắn Khoai ăn độn... đợi mong mùa về...

Nhớ đồng rộng, nhớ làng quê
Chiều chiều nhả khói, bên lề mái tranh
Nhớ từng bát nước Chè Xanh
Mẹ om thủa ấy... để dành phần Cha.

Than ôi... cái cảnh nhớ nhà
Bát canh rau muống... quả cà muối dưa...
Đậm đà từ thủa ngàn xưa
Tha phương nhớ mãi... như vừa hôm qua ...!

14.06.2015
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 6 10, 2015

Thẳng Bước Mà Đi


Gửi thân giữa chốn trần gian
Tham - Sân - Si - Hận... khó tan mây mù
Buông lơi danh vọng phù du
Từ Bi Hỷ Xã ... hận thù lãng quên...

Thành tâm có chí thì nên
Phật Pháp soi sáng... ơn trên độ trì
Bến giác thẳng bước mà đi
Cửa Phật rộng mở... cớ chi lòng vòng.

Đời người như nước xuôi dòng
Trăm năm một kiếp, đục trong cõi trần
Năng tu có phước có phần
Vụng tu bạc phước... tấm thân héo gầy.

Tâm An tựa ánh trăng đầy
Lòng vui thư thái, ngất ngây bao tình...
Từ Bi cứu độ chúng sinh
Mai này An lạc ... bởi mình biết Tu ... !

10.06.2015
HOANGHAI

Thứ Hai, tháng 6 08, 2015

Đời Cơ Cực



Miền trung đói khổ ngập đầu
Thiên tai dày xéo, còn đâu xóm làng
Mùa khô thì nắng chang chang
Mưa thì lụt lội... tan hoang từng vùng...

Con người cực khổ khôn cùng
Biết bao sóng gió, bão bùng ngã nghiêng
Lại thêm nhiều nỗi oan khiêng
Dày vò cuộc sống... linh thiêng chốn nào ?

Hỏi trời duyên cớ làm sao
Để cho nhân thế, lao đao thế này ?
Nợ kia... ai trả ai vay
Sao Ông lại nỡ... đoạ đày trần gian...

Mưa lũ lụt, nắng khô khan
Thiếu ăn thiếu uống, khóc than kêu trời..
Ai ơi... hãy cố giúp đời
Đan tay chung sức... góp lời yêu thương ...!

08.06.2015
HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 6 06, 2015

Hồi Tưởng


Cuộc sống dưới mái tranh xưa
Bốn mùa vất vả, nắng mưa ruộng đồng...
Ấm thay... những lúc vào đông
Quây quần bên ngọn, lửa hồng bếp than...

Giờ đây quay ngược thời gian
Tìm trong ký ức ... miên man một thời
Ngước lên nhìn về cuối trời
Nhớ từng kỷ niệm... quảng đời ấu thơ...

Đưa hồn lạc cõi mộng mơ
Quay về quá khứ... ngẩn ngơ tâm hồn...
Với bao cảnh vật xóm thôn
Hương đồng cỏ nội ... để hồn tái tê...

Tha phương ai cũng nhớ về
Quê Cha đất Tổ, tràn trề yêu thương...
Biết rằng đời là Vô thường
Trong lòng vẫn mãi ... vấn vương quê nhà...

Nơi ấy - có Mẹ - có Cha
Dù cho Người đã ... đi xa lâu rồi...
Trong tâm vẫn thấy bồi hồi
Lòng đau quặn thắt... đứng ngồi không yên...

06.06.2015
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 6 04, 2015

Nhớ Thủa Xưa



Ngồi buồn nhớ thủa xa xưa
Biết bao kỷ niệm... đong đưa tràn về
Luỹ tre - giếng nước - bờ đê
Hàng Cau trước ngõ... say mê cõi lòng...

Đường làng uốn lượn cong cong
Con kênh dẫn nước... xuôi dòng hạ can...
Đồi thông gió rít từ ngàn
Mái tranh nhã khói... như làn sương sa...

Bên hiên vẫn in dáng Cha
Thoăn thoắt đan lát, làm ra vật dùng
Dưới nhà dáng Mẹ ung dung
Khâu từng mũi chỉ... cuối cùng cho con.

Chợt nghe giọt lệ lăn tròn
Lòng đau quặn thắt... mỏi mòn tháng năm
Còn đâu ? mỗi dịp về thăm
Có Cha có Mẹ ... trăng rằm sáng soi...

04.06.2015
HOANGHAI