Thứ Tư, tháng 4 24, 2013

Ước Gì


Ước gì cứ mãi ấu thơ
Hồn nhiên tươi trẻ, mộng mơ không già
Suốt ngày rong ruỗi hát ca
Tâm hồn rạo rực, ngân nga yêu đời.

Ước gì như tiên trên trời
Du thiên mộng cảnh, chẳng rời bồng lai
Không buồn những chuyện gái trai
Bỏ xa danh lợi, u hoài mê linh.

Ước gì như chốn thiên đình
Không còn lầm lỗi, tâm mình thảnh thơi
Sáng soi đã có luật trời
An nhàn thụ hưởng, vui chơi bốn mùa !

24.04.2013
HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 4 19, 2013

GIỌT MƯA CHIỀU


Chiều về nhìn đám mây xanh
Nghe tiếng chim hót, trên cành lả lơi
Mà lòng chợt nhớ một thời
Đôi bên hò hẹn, trọn đời bên nhau.

Thế rồi nụ hôn đến mau
Bờ môi ngọt lịm, trao nhau thật lòng
Ngờ đâu chẳng được mặn nồng
Chiều mưa năm ấy, tơ hồng chia ly.

Gió chiều thổi lá thầm thì
Dường như nhắc nhở, người đi không về
Chợt nghe lòng dạ não nề
Nhớ thương chồng chất, chẳng hề nguôi ngoai.

Qua bao mưa nắng miệt mài
Nơi đây vắng bóng, gót hài năm xưa,
Trời chiều chợt đổ cơn mưa
Lệ tuôn xối xã... như vừa chia tay !

19.04.2013
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 4 11, 2013

KIẾP HOA



Thân em đẹp tựa như tiên
Vậy mà phải chịu, đường duyên bẽ bàng
Thủy chung mà chẳng ai màng
Chỉ có ong mật, bướm vàng lả lơi.

Chắc là cũng bởi ý trời
Để cho lữ khách, buông lời khen chê
Xót xa mỗi lúc chiều về
Vừa khoe trinh bạch, ủ ê héo tàn.

Cả đời đem cái hồng nhan
Phơi mình mưa nắng, nhân gian trêu đùa
Tủi thân chỉ được một mùa
Cũng đành cam chịu, thiệt thua phận mình.

11.04.2013
HOANGHAI

Thứ Ba, tháng 4 09, 2013

VỀ CHỐN CỦ



Về thăm lại chốn năm xưa
Hàng cây già cổi, đong đưa lá vàng
Chợt lòng lại nhớ về nàng
Bâng khuâng nỗi nhớ, bàng hoàng chia xa.

Chiều buông nắng ngã về tà
Chùm hoa khế ngọt, nở hoa tím màu
Đầu cành chim nhỏ thi nhau
Líu lo gọi bạn, hãy mau về đàn.

Bên hiên hạt nắng chưa tàn
Vẫn còn vương vấn, trên làn lá xanh
Sợi nắng soi rọi long lanh
Tô thêm cảnh đẹp, an lành chốn xưa.

09.04.2013
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 4 03, 2013

TÌM VỀ



Ngẫm đời ba nỗi bảy chìm
Kiếp xưa lỗi hẹn, biết tìm về đâu
Dòng sông uốn lượn nông sâu
Trần gian khổ ải, tình sầu nặng mang.

Dẫu rằng đời rộng thênh thang
Tây phương cực lạc, sang trang đón chờ
Ta bà khổ ải vô bờ
Tĩnh tâm tu dưỡng, nghi ngờ mà chi.

Mai này đến lúc ra đi
Xác thân bỏ lại, mang gì được đâu
Kiếp người bể khổ vực sâu
Từ tâm buông xã, áo nâu dẫn đường !

03.04.2013
HOANGHAI