Hiển thị các bài đăng có nhãn QUÊ HƯƠNG. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn QUÊ HƯƠNG. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, tháng 12 10, 2013

CHIỀU QUÊ


Mây mù phủ kín làng quê
Gió đông lạnh buốt, tái tê da người
Ruộng đồng vắng màu xanh tươi
Chờ đợi mùa mới, tháng mười vụ đông !

Cỏ xanh rãi kín ruộng đồng
Từng đàn cò trắng, cao ngồng đôi chân
Tốp xa cho đến tốp gần
Mò cua bắt cá... chẳng cần ngại chi.

Làng quê vắng bóng hẳn đi
Thanh niên trai tráng, mấy khi ở nhà
Chỉ còn ông lão bà già
Trông coi nhà cửa, con gà con trâu.

Lao động đi khắp năm châu
Cầu mong sắm sửa, nhà lầu xe hơi
Hoặc là lên hương đổi đời
Bỏ lại già trẻ... sống nơi quê nhà !

12.2013
HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 3 22, 2013

HỒN QUÊ



Tình quê đằm thắm thiết tha
Hương quê ngào ngạt, đậm đà mến thương
Làng quê dấu ấn tơ vương
Hồn quê chân chất, tha phương nhớ hoài.

Đời người ai cũng như ai
Quê hương chỉ một, có hai bao giờ
Với bao kỷ niệm ấu thơ
Trong vòng tay Mẹ, ngẩn ngơ tình Người.

Tha hương dẫu có vui cười
Quê Cha đất Tổ, làm người sao quên
Nếu càng ăn ra làm nên
Thì ta hãy nhớ, ơn trên độ trì.

Về già chẳng bận bịu chi
Nên thường suy nghĩ, nhiều khi nặng lòng
Nhớ quê nhớ cả Họ, Dòng
Cội nguồn ân nghĩa, tâm lòng ghi ân !

22.03.2013
HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 3 16, 2013

NGHỀ NÔNG



Lòng ta nhớ mãi ngày xưa
Mẹ già cặm cụi, sớm trưa ruộng đồng
Bốn mùa xuân hạ thu đông
Cấy cày gặt hái, nghề nông cần cù.

Từ sáng sớm, đến tối mù
Còng lưng cuốc nhổ, chẳng thu được gì
Một vài tạ lúa khá chi
Cả năm hai vụ, có khi mất mùa.

Thiên tai hạn hán trêu đùa
Mùa được mùa thất, thiệt thua là thường
Nhiều người còn phải lên đường
Vào rừng lên rú, xót thương trẻ già.

Cầu mong mưa thuận gió hòa
Mùa màng khá giã, mọi nhà ấm no
Tiền rủng rỉnh, lúa đầy kho
An lành hạnh phúc, trời cho lộc vàng.

12.03.2013
HOANGHAI

Thứ Hai, tháng 12 17, 2012

NHỚ ĐÔNG XƯA


Ngoài trời lất phất mưa bay
Sợi mưa trước gió, lung lay nhẹ nhàng
Bên hiên từng chiếc lá vàng
Nước rơi lộp bộp, ngỡ ngàng hư không.

Nhớ xưa bên bếp lửa hồng
Đông về sưởi ấm, tình nồng tình thân
Gia đình đầm ấm quây quần
Ngọt bùi chia sẽ, bội phần khắc ghi.

Thế rồi cất bước ra đi
Bôn ba khắp nẻo, quản gì khó khăn
Nhiều lúc thao thức trở trăn
Xa quê xa Mẹ, gối chăn nát nhàu.

Từ đó người cũng xa nhau
Bao mùa mưa nắng, nhạt màu tình xưa
Giờ đây nhìn những giọt mưa
Nhớ mùa đông ấy, như vừa hôm qua.

Chia ly lòng dạ xót xa
Đất khách lưu lạc, riêng ta một mình
Trong tâm in rõ bóng hình
Thân thương yêu dấu, ân tình chứa chan.

Quê hương... tình quá nồng nàn
Tha hương cầu thực, gian nan giữa đời,
Đông về nhớ quá ai ơi
Mong sao trở lại, khoảng trời khi xưa !

17.12.2012
HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 7 28, 2012

NHỚ QUÊ THƯƠNG MẸ


Dù ta đi khắp muôn phương
Trong lòng luôn nhớ, luôn thương quê nhà
Biết bao tình nghĩa đậm đà
Hương cau quê Mẹ, nước trà thơm ngon.

Mỗi chiều nhìn núi nhìn non
Nhìn về quê Mẹ lòng con nghẹn ngào
Hương quê chân chất dạt dào
Chạnh lòng thương nhớ lệ trào hoen mi.

Ngậm ngùi chằng nói được chi
Nhớ về thủa ấy, chẳng chi sánh bằng
Dáng Mẹ đẹp tựa chị Hằng
Chăm sóc con nhỏ, nói năng dịu hiền.

Giờ đây lòng nặng u phiền
Khi đời mất Mẹ, triền miên tháng ngày !

28.07.2012
HOANGHAI

Thứ Hai, tháng 7 23, 2012

HƯƠNG CAU QUÊ MẸ

Cuộc sống cầu thực xa quê
Gian nan cực khổ, bộn bề khó khăn
Tâm tư thầm kín trở trăn
Tha hương xứ lạ, làm ăn muôn màu.

Ngày xưa vất vả ngập đầu
Đời sống thiếu thốn, giãi dầu gió sương
Xa nhà xa cả người thương
Trong lòng luôn nhớ, quê hương của mình.

Biết bao mơ mộng đẹp xinh
Trở về quê Mẹ, đượm tình xuyến xao
Những chiều lộng gió lao xao
Hàng cau trước cửa, vươn cao giữa trời.

Tiếng chim hót chẳng ngớt lời
Từng đôi quấn quýt, chẳng rời xa nhau
Đầu cành con trước con sau
Chào mào đỏ chót, thi nhau gọi đàn.

Hương cau phảng phất nồng nàn
Đằng trong bếp Mẹ, từng làn khói bay.
Lớn lên từ làn khói này
Nhớ hoài dáng Mẹ, hằng ngày thổi cơm.

Đâu đây thoang thoảng hương thơm
Chè xanh Mẹ nấu, vừa đơm đầy bình
Thân thương xứ sở quê mình
Trầu cau chè nước, nghĩa tình sắt son.

Giờ đây hương vị vẫn còn
Nhưng NGƯỜI thì đã... khuất non mất rồi !

23.07.2012
HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 7 07, 2012

HƯƠNG QUÊ

Khi xưa, chiều ngã bóng tây
Đoàn người gánh lúa, nặng đầy trĩu vai.
Giờ đây vắng bóng gái trai
Chỉ còn già lão, miệt mài ruộng nương !

Quê nhà giãi nắng dầm sương
Thanh niên trai tráng, lên đường đi xa
Bỏ lại trẻ nhỏ người già
Ruộng đồng cày cấy, xót xa thân gầy.

Làng quê, nhà mới dựng xây
Nhà gỗ đóng ván, giờ đây chẳng còn
Gái quê vừa độ trăng tròn
Cũng theo tiếng gọi, vàng son lên đường.

Trai quê hầu hết tha hương
Mong tìm cuộc sống, thiên đường mộng mơ
Bỏ lại làng xóm bơ vơ
Người già cùng với trẻ thơ giữ nhà.

Biết bao tình nghĩa đậm đà
Tình quê, sao vẫn mặn mà trong ta
Cho dù có phải cách xa
Nhưng lòng luôn nhớ, quê nhà thân thương !

Ngày 07.07.2012
HOANGHAI