Thứ Năm, tháng 12 29, 2016

Phước Sinh Tại Tâm


Gặp nhau giữa chốn Ta bà
Chưa phải tri kỷ, cũng là có duyên
Hãy coi nhau như hữu hiền
Được thì giúp đỡ... tuỳ duyên xa gần.

Có phước ắt sẽ có phần
Giàu sang phú quí, dần dần cũng tan
Đói rách vất vả cơ hàn
Biết đâu ngày nọ... ngập tràn cao sang.

Đừng khinh khi kẻ lang thang
Cũng đừng nịnh hót, tình tang người giàu
Đừng cười trên những nỗi đau
Và đừng tuỳ ý... xúm nhau hại người.

Đừng gây kẻ khóc người cười
Tạo nên thảm cảnh, con người hận nhau
Chớ nên gieo rắc nỗi đau
Nghiệp lại chồng Nghiệp, mai sau khổ mình.

Vậy nên ta hãy trọng tình
Nuôi dưỡng tâm thiện, đẹp xinh sau này
Tâm Từ soi sáng đời nay
Phước Đức Lưu Lại, cho ngày mai sau !

29.12.2016
HOANGHAI

Thứ Ba, tháng 12 27, 2016

Mong Nắng Về


Chiều nay cơn gió đầu mùa
Chui qua cửa sổ, rồi lùa vào trong
Chợt nghe lạnh buốt cõi lòng
Ngỡ ai đang đẫy, một dòng tuyết băng.

Miệng nghe ê buốt chân răng
Tiếng khua cằm cặp, cứ tăng dần dần
Hồn phách như cũng thất thần
Ngồi yên chịu trận, tần ngần ngu ngơ.

Tự nhiên chìm vào giấc mơ
Thấy đời lạnh lẽo, xác xơ não nùng
Liêu xiêu trong cơn bão bùng
Không còn sức lực, vẫy vùng dưới mưa.

Lòng mong một hạt nắng thừa
Sưởi cho ấm lại, mà chưa thấy gì
Thì thầm Niệm Phật A Di
Cầu cho lạnh buốt qua đi... nắng về.

26.12.2016
HOANGHAI







Chủ Nhật, tháng 12 25, 2016

Ai Khổ Hơn Ai



Người nghèo lao động cần cù
Chịu khó chắt góp, từng xu từng hào
Bươn trãi kiếm được đồng nào
Vợ chồng góp lại, chiên xào nuôi con.

Vậy mà lòng dạ sắt son
Yêu thương gắn bó, mãi còn tình xưa
Tuy rằng cuộc sống muối dưa
Hạnh phúc ấm cúng, như vừa mới yêu.

Người giàu tiền thoải mái tiêu
Mỗi người một cách, với nhiều thú riêng
Ăn chơi đệ nhất xóm giềng
Trên trời dưới đất... chẳng kiêng thứ gì.

Ăn nhậu thì cứ ly bì
Lăng nhăng bồ bịch, có khi cả bầy
Quên mất tình nghĩa trước đây
Ai đã cực khổ ... dựng xây cơ đồ...

Giàu nghèo chết cũng xuống mồ
Mỗi người một cảnh, sóng xô cuộc đời
Đôi khi giàu lại lệ rơi
Còn nghèo thì vẫn thảnh thơi... an nhàn !

25.12.2016
HOANGHAI




Thứ Bảy, tháng 12 24, 2016

Gieo Trồng Phước



Chìm trong thế sự Ta Bà
Đam mê danh lợi, ngọc ngà cao sang
Tham lam thu vén bạc vàng
Đến khi nhắm mắt, chẳng mang theo gì...

Tiền bạc rồi cũng ra đi
Nghiệp thì theo mãi, chẳng khi nào rời
Nên lúc còn ở trên đời
Ta nên tích phước, có lời về sau.

Cuộc đời muôn vẻ muôn màu
Tâm thành hướng thiện, trước sau cũng nhàn
Đừng sống cơ hội dối gian
Tạo nên nghiệp chướng, héo tàn tương lai.

Nhân Quả chẳng chừa một ai
Thiếu nợ phải trả, chẳng sai chẳng nhầm
Nên ta hãy cứ âm thầm
Gieo trồng Phước Đức... thân tâm An lành.

Mai này Phước Đức tươi xanh
Mặc nhiên thọ hưởng... được sanh Niết Bàn !

24.12.2016
HOANGHAI





Thứ Sáu, tháng 12 23, 2016

Hãy Thương Chính Mình


Cuộc sống vốn dĩ vô thường
Ta nên trân trọng, yêu thương chính mình
Đừng vì tham vọng linh tinh
Tạo nên nghiệp chướng, điêu linh sau này...

Cuộc đời có trả có vay
Gieo nhân gặt quả, điều này đương nhiên
Bao dung - Độ lượng - Tánh hiền
Giúp ta thấy rõ... được liền tâm an.

Làm người ai muốn gian nan
Ta chưa tạo phước, chưa tan nghiệp trần
Tu Tâm gieo Phước dần dần
Phúc Đức tăng trưởng, phước phần có dư.

Tu Nhân Tích Đức từ từ
Tâm lành nẩy nở, đẹp như Sen hồng
Mai này hạnh phúc ấm nồng
An nhiên tự tại... đời không đau buồn !

23.12.2016
HOANGHAI



Thứ Năm, tháng 12 22, 2016

Tập Nhịn


Đã sinh ra kiếp làm người
Mấy ai bị chửi, mà cười được đâu
Tánh Sân chen lấn ngập đầu
Bỏ quên chữ Nhịn, ở đâu mất rồi...

Việc gì cũng phải lần hồi
Có học có tập, mới ngồi được yên
Con người đâu phải thần tiên
Nói Buông là bỏ, Nhịn liền được sao.

Nhịn không thiệt thòi là bao
Sân thì gieo hoạ, lại hao phước tài
Ngẫm đi... chọn một trong hai
Bên nào có lợi... Thiện Tai Mô Phật.

Mọi việc quen sẽ thành tật
Tật tốt tật xấu, giả thật do ta
Thành tâm nương tựa Phật Đà
Trừ Sân bỏ Hận, chính là biết tu !

22.12.2016
HOANGHAI







Thứ Tư, tháng 12 21, 2016

Cảm Ơn Đời



Ta đã sống... hơn nửa đời phiêu bạt
Cũng nhục vinh... cũng thành đạt thiệt thua
Nhưng giờ đây... nghe tiếng Mõ chuông Chùa
Hồn nhẹ tênh... chẳng hơn thua chi nữa...

Cảm ơn đời... đã mở ra cánh cửa
Ánh Đạo vàng... đã gội rửa hồn ta
Như tình yêu... giữa cái tuổi chớm già
Thật ấm áp... đó cũng là hạnh phúc !

21.12.2016
HOANGHAI






Thứ Ba, tháng 12 20, 2016

Ước Mong Nho Nhỏ


Nắng chiều núp bóng hoàng hôn
Nỗi buồn sâu lắng, vùi chôn trong lòng
Cuộc đời như nước xuôi dòng
Cứ theo dòng chãy... lòng vòng ra khơi...

Hữu duyên tốt số đẹp đời
Vô duyên đau khổ, tả tơi tâm hồn
Định mệnh nào phải dại khôn
Mà do duyên nghiệp... lưu tồn xa xưa.

Xế chiều mong chút duyên thừa
Một mái ấm nhỏ, nắng mưa qua ngày
Buông bỏ mọi sự xưa nay
Nương tựa Tam Bảo, lòng này mới an.

Bao năm vất vả gian nan
Cuối cùng rồi cũng, tiêu tan vô thường
Nguyện cầu Chư Phật Mười Phương
Cho con thoả nguyện... trọn đường Chân như !

20.12.2016
HOANGHAI

Chủ Nhật, tháng 12 18, 2016

Nhìn Xuống Biết Đủ


Đừng quá nô lệ đồng tiền
Lu mờ Đức tánh, đảo điên sự đời
Biết đủ đạo đức sáng ngời
Tâm hồn thanh thản... cuộc đời An vui...

Nhìn xuống ... nhìn tới ... nhìn lui
Thấy mình có phước, là vui lắm rồi
Bởi trong cái cõi luân hồi
Gieo nhân gặt quả, xa xôi là gì.

Đạo Phật là Đạo Từ bi
Lời Vàng Phật dạy, hãy ghi vào lòng
Đừng vì tham vọng lòng vòng
Quên gieo Phước Đức... chỉ mong cầu tài.

Nhân quả không từ một ai
Có phước cũng phải tiêu xài giản đơn
Đừng đua đòi, tính thiệt hơn
Sẽ gây tổn phước... cô đơn lạnh lùng.

18.12.2016
HOANGHAI






Thứ Sáu, tháng 12 16, 2016

Buông Bớt Đi


Hãy nên nhớ... trần gian là cõi tạm
Buông bớt đi... đời sẽ giảm U phiền
Tâm nhẹ vơi... cuộc sống sẽ an nhiên
Vui An Lạc... với phước điền ta tạo !

12.2016
HOANGHAI





Thứ Năm, tháng 12 15, 2016

Ta Đang Tạo Nghiệp



Miệng nói thì quá dể dàng
Hỏi ai làm được... ngang hàng Thánh nhân
Buông bỏ hết Tham - Si - Sân
An nhiên tự tại... chẳng cần thứ chi...

Hãy nhìn cuộc sống này đi
Ta đang tạo nghiệp, chưa khi nào ngừng
Nhiều lúc lại còn vui mừng
Ăn uống thích thú... thịt từng chúng sanh.

Đời ai cũng muốn an lành
Nào có ai muốn, trở thành khổ đâu
Nhưng đời là một bể dâu
Mỗi người một cảnh... lo âu bồi hồi...

Chú tâm đi đứng nằm ngồi
Nên giảm tạo nghiệp, luân hồi khổ đau.
Nương tựa Phật Pháp nhiệm màu
Gieo trồng Phước Đức... mai sau thanh nhàn !

15.11.2016
HOANGHAI





Thứ Ba, tháng 12 13, 2016

Thành Bại Do Ta



Trú thân trong cõi Ta bà
Không tu giãi thoát, mới là Si mê
Trí minh sớm tìm lối về
Theo chân Tự phụ... trọn bề Chân như...

Trần gian đâu thực đâu hư
Mang đầy khổ ải, tâm tư muộn phiền
Vì danh vì lợi đảo điên
Vì Tham quên cả tánh hiền bẩm sinh.

Nên ta tự cứu lấy mình
Buông cho vơi bớt, điêu linh kiếp người
Tâm Từ nở đoá hoa tươi
Gieo trồng Phước Đức, đời người an nhiên.

Trong ta sẵn có tánh hiền
Ta nên nuôi dưỡng, phước liền nẩy sanh
Mai này sẽ được An lành
Nhân nào Quả nấy ... bại thành do ta !

13.12.2016
HOANGHAI





Chủ Nhật, tháng 12 11, 2016

Tuổi Thơ Hiện Về


Giật mình tĩnh giấc cơn mơ
Trong lòng tiếc ngẩn tiếc ngơ bồi hồi
Hình ảnh thơ ấu xa xôi
Có Cha có Mẹ... đang ngồi vây quanh...

Cả nhà sống rất an lành
Yêu thương trìu mến, luôn dành cho nhau
Mẹ thường chăm chút luống rau
Mong sao tươi tốt... để mau có dùng.

Núi non điệp điệp trùng trùng
Cha không nản chí, ngại ngùng khó khăn
Vì đàn con nhỏ ... miếng ăn
Cha quên mệt mỏi, cứ lăn ra làm.

Con đông ai mà chẳng tham
Nhà nông đói khổ, tay làm hàm nhai
Vậy mà giáp hạt Giêng hai
Vẫn cứ thiếu đói... mấy ai no đầy.

Giờ này nhìn khắp đó đây
Cuộc sống no ấm, dựng xây nhà lầu
Cha Mẹ có được hưởng đâu
Âm dương hai nẻo... nặng bầu tâm tư !

11.12.2016
HOANGHAI







Thứ Bảy, tháng 12 10, 2016

Thơ Tình


Nay tôi viết đoạn thơ tình
Tình Cha tình Mẹ, tình mình tình con
Những tình không thể hao mòn
Mà ta luôn muốn, vẹn tròn đôi bên...

Sinh thành dưỡng dục là trên
Phận con ghi nhớ, chẳng quên bao giờ
Tình Cha nghĩa Mẹ vô bờ
Không gì sánh nỗi, tôn thờ muôn năm.

Tình mình sáng như trăng rằm
Lung linh thơ mộng, mãi nằm trong tim
Hữu duyên khắc sẽ đến tìm
Vô duyên thì sẽ... im lìm nằm yên.

Tình con quí hơn bạc tiền
Bôn ba khắp chốn, mọi miền vì con
Luôn mong con được vuông tròn
Quên thân gầy yếu, héo hon tháng ngày.

Tình đời có trả có vay
Tu Nhân Tích Đức, có ngay phước điền
Giàu nhân nghĩa... sướng như tiên
Cầu mong ai cũng ... tốt duyên phước lành !

10.12.2016
HOANGHAI






Thứ Sáu, tháng 12 09, 2016

Giấc Mơ Ngày


Đột nhiên trời nổi nắng lên
Bầu trời trong trẻo, trở nên nóng dần
Ngồi nhìn cảnh vật xa gần
Lòng nghe rạo rực... như lần mới yêu...

Thả hồn cùng gió phiêu diêu
Tâm bình nhẹ nhỏm, triệt tiêu ưu phiền
Hồn mơ lạc chốn thần tiên
Hân hoan giây phút, an nhiên giữa đời.

Mong như cánh chim giữa trời
Vô tư bay lượn, khắp nơi mọi miền
Nhìn xuống cảnh vật thiên nhiên
Ảo hư mộng cảnh, triền miên tháng ngày.

Chợt nghe khoé mắt cay cay
Như một phản xạ, đưa tay lên chùi
Thấy lòng đau nhói ngậm ngùi
Trần gian khổ ải... ít vui khổ nhiều !

09.12.2016
HOANGHAI




Thứ Năm, tháng 12 08, 2016

Kẻ Khóc Người Cười


Ngẫm đời thấy thật nực cười
Kẻ ăn không hết, nhiều người đói meo
Nhà này vang tiếng hò reo
Nhà kia than khóc... hiểm nghèo khổ đau.

Chị này lệ nát gối nhàu
Tâm tư mang nặng, nỗi đau tâm hồn
Từ sáng sớm, đến hoàng hôn
Đầu tắt mặt tối... vùi chôn thân mình.

Cô kia an hưởng nhàn vinh
Chồng cưng như trứng, đậm tình sắt son
Việc nhà không lo vẫn tròn
Người hầu kẻ hạ... nuôi con bằng tiền.

Quả đời lắm cảnh đảo điên
Phước ai nấy hưởng, tuỳ duyên tuỳ người
Mới có kẻ khóc người cười
Cũng là Nhân Quả... kiếp người đã gieo !

08.12.2016
HOANGHAI








Thứ Ba, tháng 12 06, 2016

Xin Đừng Quên Mẹ


Ráng chiều vắt bóng đầu non
Thân gầy dáng Mẹ, vẫn còn còng lưng
Nắng mưa sương gió núi rừng
Vai gầy chai sạn, gót sưng chẳng sờn...

Công Cha sánh tựa cao sơn
Nghĩa Mẹ rộng lớn, còn hơn bầu trời
Ta không thể tả hết lời
Sinh thành dưỡng dục, suốt đời không quên.

Phận con hiếu thảo đáp đền
Công ơn ghi nhớ, mới nên thân người
Đừng vì danh lợi biếng lười
Trông nom Cha Mẹ... đời cười người chê.

Chỉ cần đi đâu đó về
Thăm hỏi Cha Mẹ, trọn bề nghĩa nhân
Mẹ Cha không hề biết cần
Nâm cao cỗ lớn... chỉ cần hỏi han.

Cầu mong trên khắp thế gian
Ai ai cũng biết sẽ san tâm tình
Quan tâm tới Cha Mẹ mình
Trọn vẹn Đạo Hiếu... tâm bình lòng an !

06.12.2016
HOANGHAI




Thứ Hai, tháng 12 05, 2016

Kiếp Sống Phù Du



Lênh đênh như kiếp Lục bình
Bao năm lận đận, tóc mình sương pha
Thả hồn rong ruỗi gần xa
Ngũ tuần Giác Ngộ... hoá ra muộn màng...

Xưa kia tham vọng bạc vàng
Giàu sang phú quí... thiên đàng mộng mơ
Ngỡ đời óng mượt như tơ
Nào đâu biết được ... chữ Ngờ ra sao.

Nhờ trời tuôn đợt mưa rào
Ướt mưa hơi lạnh, thấm vào toàn thân
Thấy rõ những việc xa gần
Phù du kiếp sống, dần dần hiện ra.

Thành tâm Niệm Phật Di Đà
Tinh tấn Tu Sửa, Thích Ca độ trì
Để ngày từ giã ra đi
Tâm hồn thanh thản, chẳng chi vướng lòng !

05.12.2016
HOANGHAI







Thứ Bảy, tháng 12 03, 2016

Nắng Chiều Tàn


Lòng say giấc mộng bao điều
Hồn mê lặng lẽ... phiêu diêu chốn nào
Tiếc thay những giọt nắng đào
Chiều tàn gom lại... ẩn vào tây thiên...

Âu là cũng có nhân duyên
Nắng mưa buồn giận, ưu phiền cũng qua
Gập ghềnh bao nỗi phong ba
Chỉ còn lắng đọng... xót xa kiếp người.

Trần gian dỡ khóc dỡ cười
Nghiệp duyên phận số, tốt tươi cam đành
Mong sao nợ hết hoành hành
Kiếp này tích đức... để giành kiếp sau.

Cầu mong Phật Pháp nhiệm màu
Giúp đời An lạc... nỗi đau không còn
Ai ai cũng được vuông tròn
Ấm êm hạnh phúc... nước non thái bình !

03.12.2016
HOANGHAI






Thứ Sáu, tháng 12 02, 2016

Đầu Bạc Răng Chắc


Sáng ra lấy lược chãi đầu
Chợt cơn gió lạnh, từ đâu tràn về
Bóng chiều hiện rõ cận kề
Hoa râm chớm nở... bốn bề bạc phơ...

Đâu rồi hình bóng tuổi thơ
Quay qua nhìn lại, như mơ ban ngày
Tuổi thơ rợp bóng hoa bay
Phiêu diêu hồn lạc, đắm say mộng đời...

Bao năm lặng lẽ chơi vơi
Khép mình thu kín, một nơi im lìm
Chợt nghe tiếng nói con tim
Sao không đứng dậy... đi tìm tương lai.

Hư danh tham vọng Sắc Tài
Không thể tồn tại, miệt mài được đâu
Chỉ có Tình Nghĩa hàng đầu
Chân tình mãi mãi... bền lâu suốt đời.

Dù cho tóc bạc răng rơi
Hạnh Phúc Chân Thật... ngự nơi đáy lòng !

02.12.2016
HOANGHAI








Thứ Năm, tháng 12 01, 2016

Tâm Tịnh Lòng An


Ta ngồi nhặt chiếc lá rơi
Ngẫm đời sóng gió, chơi vơi bao lần
Nhìn xa rồi lại trông gần
Hư danh ảo mộng, bần thần con tim.

Đời ta ba nỗi bảy chìm
Sướng vui thì ít, ú tim thì nhiều
Hỏi đời sống được bao nhiêu
Mà sao ta phải, chịu nhiều khổ đau.

Thế gian muôn vẻ muôn màu
Tình đời bạc bẻo, lại mau phai mờ
Đau lòng con Nhện giăng tơ
Một cơn gió thoảng... bơ vơ giữa đời.

Bao năm giọt lệ thầm rơi
Mà vẫn không thể, giảm vơi nỗi buồn
Giờ quyết ngăn giọt lệ tuôn
Tịnh Tâm Tu Sửa... về nguồn Chân Như !

01.12.2016
HOANGHAI