Thứ Năm, tháng 10 29, 2015

Ước Muốn Lặng Thầm

Tịnh khẩu sẻ bớt U phiền
Tịnh Tâm An lạc, lòng liền thảnh thơi...
Không nghe không thấy sự đời
Không gây phiền não... chơi vơi giữa dòng...

Đời người vấn đục khơi trong
Ai ai cũng có, ước mong lặng thầm
Nào ân nghĩa - nào tình thâm
Nào lòng nhân ái... lương tâm Đạo đời...

Nhiều khi cảm thấy chơi vơi
Vì không tìm thấy... được nơi mình cần
Nên lòng cứ mãi phân vân
Tham Sân Si Hận... khổ thân của mình.

Mong tìm ánh sáng bình minh
Giữa miền rối rắm... nhục vinh ta bà...
Cầu xin Đức Phật Thích Ca
Dẫn đường chỉ lối ... tránh xa ưu phiền !

29.10.2015
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 10 28, 2015

Ân Tình Của Cha

Hai hai năm ấy đã qua
Con sống buồn tủi, vắng Cha trong đời...
Thương Cha sao tả hết lời
Tình Cha đẹp mãi... sáng ngời trong con...

Nhớ thủa tại thế Cha còn
Cuộc sống giản dị, cháu con sum vầy
Dù cho đói khổ lất lây
Có Cha đùm bọc... tràn đây tình thương.

Ngày con thoát ly tha hương
Cha buồn Cha nhớ, vấn vương lặng thầm
Thương yêu Cha để trong tâm
Cha không hề nói... trầm ngâm một mình.

Nhớ con Cha vẫn lặng thinh
Tính Cha ít nói, nhưng tình nặng sâu
Mọi việc Cha để trong đầu
Chỉ Mẹ mới hiểu... nói câu tâm tình...

Trải qua bao nỗi nhục vinh
Giờ đây con muốn, vẹn tình hiếu ân
Nhưng đâu có Cha ở gần
Âm dương cách biệt ... bần thần xót xa ...!

16.09.2015 (AL)
HOANGHAI



Thứ Hai, tháng 10 26, 2015

Nỗi Buồn Thu Đông

Thu tàn đông lại đến gần
Lòng tôi chợt thấy... bần thần xót xa
Bởi vì ... tháng chín mất Cha
Tháng mười mất Mẹ ... lệ sa ngậm ngùi...

Còn Cha còn Mẹ An vui
Không Cha không Mẹ, tối thui mặt mày.
Công ơn Cha Mẹ nặng dày
Làm sao trả hết... lòng này mới an.

Nhưng giờ chỉ biết van than
Mượn vần thơ để, sẻ san tâm tình
Ngậm ngùi - buồn tủi - lặng thinh
Lệ tuôn lặng lẻ ... bởi mình mồ côi.

Nhớ về kỷ niệm xa xôi
Như phim chiếu chậm, từng hồi hiện ra...
Thủa ấy có Mẹ có Cha
Dưới mái nhà lá ... thật là đáng yêu...!

26.10.2015
HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 10 24, 2015

Về Thăm Đất Tổ

Về thăm đất Tổ Hùng Vương
Trèo lên Chùa Thượng, thấy thương Vua Hùng
Giữa miền rừng núi điệp trùng
Lập nên nước Việt... kiên trung thành đồng...

Rạng danh Con Cháu Lạc Hồng
Sáng ngời muôn thủa, con Rồng cháu tiên
Giờ đây trên khắp mọi miền
Sử sách sáng lạng... lưu truyền ngàn xưa.

Muôn năm văn hiến có thừa
Núi non trùng điệp, nắng mưa chẳng mòn
Người Việt chỉ một lòng son
Nhớ ơn dựng nước... cháu con Tôn thờ...

Ơn rộng như biển vô bờ
Kiên trung một dạ, không mờ không phai
Lạc Hồng dẫu gái hay trai
Nối tiếp Truyền Thống... Đại Tài Hùng Vương ...!

24.10.2015
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 10 22, 2015

Lên Yên Tử

Bước chân lên tới Chùa Đồng
Nước chảy nhễ nhãi... mặn nồng hồ hôi
Lồng ngực tim đập liên hồi
Nên đành kiếm chổ... để ngồi thở ra...

Nhìn quanh bốn phương trời xa
Mây trắng phủ kín, sương pha mịt mù
Bên tai gió thổi vi vu
Hồn như theo gió... ngao du lặng thầm.

Chợt nghe rộn rã trong tâm
Ý chí nghị lực ... đã xâm nhập vào
Niềm vui như thể dâng trào
Cảm giác khó tả... dạt dào niềm vui.

Lần đầu tận hưởng ngọt bùi
Được lên tới đỉnh, thoảng mùi thiên nhiên...
Ngỡ như đường lên Tây thiên
Một mình lặng lẽ ... niệm liền A Di...

22.10.2015
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 10 21, 2015

Thu Lệ Ảoiw

Mùa thu cho lá vàng rơi
Cho cây thay lá, cho đời thêm xinh...
Còn tôi ngậm ngùi một mình
Vì mùa thu ấy ... nghĩa tình phân ly...

Ngày Cha bỏ Mẹ ra đi
Trời thu lạnh giá, Cha thì làm nông
Sáng sớm đã ra ruộng đồng
Thân già gầy yếu... gieo trồng lúa khoai.

Đời Cha gánh nặng oằn vai
Lên nương xuống ruộng, miệt mài tháng năm
Dù cho giá rét lạnh căm
Cũng không ngơi nghĩ... được dăm ba ngày.

Cả đời vất vã cấy cày
Nhưng đâu có được no say ngày nào
Khi thì trèo lên núi cao
Lúc thì xuống suối ... lội ao đầm lầy.

Thân già ngày càng héo gầy
Mỏi mòn năm tháng nuôi bầy con thơ
Nhưng ai biết được chữ ngờ
Đột nhiên Thu ấy ... bàn thờ toả hương...

Con Cháu vô cùng tiếc thương
Mẹ Già chết lặng... ruộng nương tiêu điều !

21.10.2015
HOANGHAI

Chủ Nhật, tháng 10 18, 2015

Mãnh Đời Bất Hạnh

Sinh ra giữa chốn ta bà
Ai ai cũng muốn làm ra đồng tiền
Thân thể khoẻ mạnh triền miên
Năm căn đầy đủ... an nhiên sống đời...

Nhưng sao cãi lại mệnh trời
Nghiệp duyên kiếp trước, có rời được đâu
Nên mới khổ ải ngập đầu
Thân thể khiếm khuyết, đau sầu đeo mang.

Bất hạnh đau khổ ngỡ ngàng
Mắt không nhìn thấy, rõ ràng thứ chi
Lại còn cùi cụt tứ chi
Làm sao sinh sống... bước đi như người...

Khuôn mặt vắng bóng nụ cười
Cả đời nương tựa... vào người hảo tâm
Nỗi đau dày xéo âm thầm
Đoạ đày thân xác... lặng câm gánh gồng...!

18/10/2015
HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 10 17, 2015

Thất Vọng

Qua bao năm tháng mong chờ
Kiếm Người dẫn dắt, không ngờ khó ghê
Tìm mãi... chẳng thấy lối về
Hoàn toàn thất vọng... nặng nề ai ơi ...

Chúng ta đều muốn thảnh thơi
Tu Tâm Dưỡng Tánh, giúp đời khó khăn
Nhưng rồi lại thấy băn khoăn
Bởi đời lắm cảnh... kiếm ăn lọc lừa.

Tiền tài mấy cũng không vừa
Lòng tham vô đáy... có chừa chi đâu
Tham - Sân -Si - Hận ngập đầu
Mất hết Đạo nghĩa... còn đâu tình người...

Cầu mong Đạo Pháp mỉm cười
Soi đường chỉ lối... cho người biết tu
Xoá tan đen tối mây mù
Người người an lạc... cho dù khó khăn...!

17/10/2015
HOANGHAI

Áng Sáng Từ Bi

Cam Lâm có Chùa Bảo Quang
Sư Cô Nhuận Ý, mở mang Đạo Vàng
Phật tử khắp mọi xóm làng
Về đây Tu học... dể dàng ngày đêm...

Người mù nghe Pháp sáng thêm
Hiểu rõ nhân quả... dịu mềm an nhiên
Pháp Quang lan toả mọi miền
Người người tìm đến... học liền mới cam.

Người bình thường... bỏ lòng tham
Tin vào Phật Pháp, năng làm điều hay
Chuyên tâm tu sửa đêm ngày
Gieo trồng phước đức... hăng say tu hành.

Người tàn tật... hiểu ngọn ngành
Vượt qua số phận... trở thành hửu nhân
Dù cho khiếm khuyết tay chân
Cũng sống có ích... tình thân đong đầy...

Tiếng thơm vang dội đó đây
Bảo Quang hội tụ... dựng xây tình người
Bếp từ thiện, vang tiếng cười
Đó là thành quả... mấy mươi năm ròng ...!

16/10/2015
HOANGHAI



Thứ Hai, tháng 10 12, 2015

Cảnh Đời


Hai tuần cho một chuyến đi
Từ thiện mười tỉnh, mấy khi thoả lòng.
Nhiều nơi cứ mãi hoài mong
Có đoàn Từ thiện... nằm trong lịch trình...

Nhìn người ngẫm nghĩ lại mình
Tốt duyên tốt phước, dáng hình đẹp xinh
Còn Người đau khổ điêu linh
Sống nhờ vào sự ... thương tình thế nhân...

Cô đơn không có người thân
Nương nhờ mái ấm, mong gần mong xa
Đợi khách quí ... đến thăm nhà
Ban cho sức sống... vậy là mừng vui...

Lại thêm những người mù đui
Đi đứng không được, tới lui thế nào ?
Nhìn thấy lệ muốn tuôn trào
Bởi đời nhiều cảnh... nghẹn ngào đáng thương.

12.10.2015
HOANGHAI