Thứ Ba, tháng 4 28, 2015

TÂM SỰ THÁNG BA



Mỗi năm tới tiết thanh minh
Lòng ta lại nhớ, tới tình Mẹ Cha
Dù cho tuổi đã về già
Chưa tròn chữ Hiếu... vẫn là khó an...

Sinh ra giữa chốn trần gian
Có Cha có Mẹ, ngập tràn niềm vui
Mồ côi đau xót ngậm ngùi
Lòng luôn luyến tiếc... ngọt bùi khi xưa.

Cuộc đời lúc nắng lúc mưa
Lên voi xuống ngựa, vẫn chưa an bình
Giờ đây nhìn lại đời mình
Như phim chiếu chậm... bóng hình hiện ra...

Ngày ấy lúc mới xa nhà
Mưu sinh kiếm sống, thật là khổ thân
Một mình mò mẫn bước chân
Đất khách xứ lạ... bao lần ngã đau...

Giờ đây tuy không sang giàu
Cái ăn cái mặc... tươi màu thơm ngon
Nghĩ về bổn phận làm con
Lòng còn ray rứt... mãi còn chưa yên ... !

26.04.2015
HOANGHAI

Thứ Ba, tháng 4 21, 2015

Sống Ẩn



Có dịp vào thăm trại Phong
Biết bao ấn tượng, lắng trong tâm hồn
Phong Cùi cả làng cả thôn
Đời sống ẩn dật... lưu tồn xưa nay....

Phận Người sao quá đắng cay
Thân thể cùi cụt, chân tay chẳng còn
Ngày đêm như muốn lăn tròn
Bánh xe đưa đẩy, đã mòn láng trơn.

Thấy khách thấp thó chập chờn
Dường như đang muốn... ban ơn cho mình
Hay là chia sớt chút tình
Hoặc chút ánh sáng... bình minh xóm Cùi.

Bệnh tật đau xót ngậm ngùi
Thân thể tàn phế, an vui chổ nào
Cuộc sống vùng sâu vùng cao
Trăm bề thiếu thốn... làm sao vui vầy...

Cầu mong mọi người đó đây
Chung tay chung sức, dựng xây nghĩa tình
Mang lại ánh sáng bình minh
Sưởi ấm muôn nẻo... đẹp xinh muôn nhà...!

21.04.2015
HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 4 18, 2015

Chạnh Lòng



Đôi khi lặng lẽ thẩn thờ
Trầm ngâm suy nghĩ, vần thơ tặng đời
Chợt nghe tâm trí rối bời
Biết bao cảnh ngộ... rã rời hiện ra...

Cuộc đời nào theo ý ta
Mỗi cây một cảnh, lá hoa tuỳ cành
Tốt phước sẻ được tươi xanh
Vô phước đau khổ... long lanh giọt sầu.

Dòng đời là một bể dâu
Bến trong bến đục, nông sâu khó lường
Từ Bi mở rộng lòng thương
Gieo Nhân Quả tốt ... mở đường an vui...

Mai này ắt được ngọt bùi
Ấm êm hạnh phúc, ngát mùi hương thơm
Đời không còn thiếu cháo cơm
Ấm no muôn thủa... ngọt thơm muôn đời ...!

18.04.2015
HOANGHAI






Đã gửi từ iPad của HOANGHAI

Thứ Ba, tháng 4 14, 2015

Vượt Số Phận



Thân em cũng bị tật nguyền
Nên em hiểu rõ... cơ duyên với đời
Nỗi đau khó tả bằng lời
Cơ thể khiếm khuyết ... rã rời tâm can...

Người thường sống đã gian nan
Nên người khuyết tật... vô vàn trở trăn
Từ sinh hoạt, đến kiếm ăn
Cuộc sống chật vật... khó khăn trăm bề.

Con người ai cũng ham mê
Thân thể khoẻ mạnh, không chê chổ nào
Cuộc sống êm ấm ngọt ngào
Hạnh phúc nồng thắm... dạt dào tình thương...

Nhưng đời trắc trở vô thường
Éo le số phận... ai lường được đâu
Xác thân đau đớn U sầu
Nếu tâm không tịnh... mưa ngâu bốn mùa...

Lắng nghe tiếng Mõ Chuông Chùa
Đạo vàng soi sáng... hơn thua chẳng màng
Vượt qua số phận bẽ bàng
An vui dưới ánh Từ quang trọn đời ...!

14.04.2015
HOANGHAI

Thứ Bảy, tháng 4 11, 2015

Nỗi Đau Lặng Thầm



Người thường đầy đủ tứ chi
Còn Người khiếm khuyết, đứng đi bất thành
Hỏi đời ? Đâu cội đâu cành
Để cho nhân thế... an lành như nhau...?

Trần gian muôn vạn khổ đau
Người này bệnh tật, cháo rau chẳng còn
Người kia khiếm khuyết tí hon
Đi đứng không được... vuông tròn là đâu...?

Biết rằng đời là bể dâu
Con người phận số, nông sâu khó lường
Mong đời mở rộng tình thương
Từ Tâm NHÂN ÁI... bốn phương một nhà.

Giúp người giảm bớt xót xa
Khuyến khuyết Cùi cụt... ấy là nỗi đau...

12.04.2015
HOANGHAI

Ước Mơ Giúp Đời



Thẩn thờ ước có bàn tay
Để em nắm bắt, được ngay tức thì
Ước rằng em chẳng hề chi
Để đi để thấy... những gì xung quanh...

Đời em khuyết tật rành rành
Nên em ôm mộng... để dành kiếp sau
Kiếp này rồi cũng qua mau
Chỉ mong xoá hết, khổ đau cho người.

Ai ai cũng có nụ cười
Từ bi lan rộng, chín mười muôn phương
Lá lành gieo rắc tình thương
Lá rách có đoá... hướng dương giúp đời...

An lành trãi rộng muôn nơi
Tình người lan toả, trùng khơi vô bờ
Không ai khuyết tật dại khờ
Niềm vui ngự trị, từng giờ từng giây...

Hạnh phúc trãi khắp đó đây
Muôn người như một, tràn đầy niềm vui...!

10.04.2015
HOANGHAI