Chủ Nhật, tháng 11 30, 2014

Thiếu Nợ Phải Trả

Sinh ra làm kiếp con người
Mấy ai trọn vẹn, vui cười trăm năm
Bởi từ vô thỉ xa xăm
Nợ vay vay trả... tối tăm mặt mày...

Mưu sinh vất vả tháng ngày
Ai ai cũng có, đắng cay vui buồn
Nhiều khi đau xót lệ tuôn
Đoạ đày thân xác... cội nguồn do đâu ?

Phận nghèo đói khổ âu sầu
Kẻ giàu phiền phức, ngập đầu ai hay
Kiếp người phận số an bày
Gieo nhân gặp quả... xưa nay rõ rồi...

Nên ta dẫu đứng hay ngồi
Đừng nên tạo nghiệp... để rồi khổ đau
Nhân quả không chậm thì mau
Thiếu nợ phải trả... trước sau tuỳ người !

30.11.2014
HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 11 28, 2014

Sát Sanh


Nay ta sát hại chúng sanh
Mai này ta sẽ... trở thành nạn nhân
Oán thù cứ thế xoay vần
Đời đời kiếp kiếp... tấm thân doạ đày...

26.11.2014
HOANGHAI

Xoay Vòng


Mùa thu lá rụng bao lần
Bốn mùa tiếp nối, nụ xuân nẩy tình
Chồi non tiếp tục nẩy sinh
Dưới trời xuân đẹp... lung linh nắng vàng...

Qui luật tạo hoá rõ ràng
Thay đổi khung cảnh, nhịp nhàng xưa nay
Cũng như trên cõi đời này
Con người cũng lắm... đắng cay vui buồn.

Dương tàn Nguyệt tận về nguồn
Trăm năm tri ngộ, lòng luôn ngậm ngùi
Mấy ai cả đời an vui
Không buồn không giận, ngọt bùi triền miên.

Giãi thoát hết mọi U phiền
Là đích ta tới... giữa miền Tây phương
Lưu luyến chi chốn vô thường
Sanh Lão Bệnh Tử... con đường vòng quanh !

25.11.2014
HOANGHAI


Giấc Mơ Chiều


Tuổi chiều biết cách suy tư
Trong lòng biết nhẫn, tâm từ bao dung
Chợt nghe An lạc lạ lùng
Cuộc sống êm dịu... dưới khung trời hồng...

Bao năm lặn lội ruộng đồng
Bôn ba muôn nẻo, cũng không an lòng
Nỗi lo này nọ chưa xong
Cái ăn cái mặc... việc trong việc ngoài...

Cứ vậy suy tính miệt mài
Quanh năm suốt tháng, thở dài lo âu
Nhiều khi thức trọn canh thâu
Cũng không xua hết... nỗi sầu trong ta...

Trú thân giữa chốn ta bà
Ai mà không muốn, lụa là cao sang
Nhưng đời lắm cảnh bẽ bàng
Giờ đây chợt tĩnh... vội vàng buông lơi.

Mong sao về lúc cuối đời
Thân tâm An lạc, thảnh thơi an nhàn
Không còn bể khổ cơ hàn
Nẻo về Cực lạc... Niết bàn Tây phương !

28.11.2014
HOANGHAI

Thứ Sáu, tháng 11 21, 2014

Ta Đến Ta Đi


Thân trú trần gian khổ lưu li
Tài sắc cám giỗ sai tức thì
Nặng gánh nợ trần đành ráng trả
Kiếp người ta đến... rồi ta đi ...!

21.11.2014
HOANGHAI

Nhẫn Cầu An



Biết bao kẻ, vì thắng thua
Tâm thần điên đảo, chạy đua với đời
Lập mưu tính kế kiếm lời
Tham Sân Si Hận... có rời được đâu...

Cuộc đời là một bể dâu
Nếu không buông xã, đau sầu lâm li
Thắng thua cũng chẳng ích gì
Đời người ngắn ngủi... nhịn thì tâm an.

Gửi thân giữa chốn trần gian
Chớ nên tạo nghiệp, tiêu tan phước lành
Ta nên trở gót tu hành
Gieo bòn phước đức, để giành ngày sau.

Mai này sẽ hết khổ đau
Niết Bàn cõi Phật, cùng nhau tìm về
An vui dưới ánh Bồ Đề
Muôn đời muôn kiếp, chẳng hề buồn chi... !

18.11.2014
HOANGHAI

Chủ Nhật, tháng 11 16, 2014

Tự Ngẫm


Tịnh tâm soi xét lại mình
Đã An- đã Tịnh- đã Bình- hay chưa
Hay còn lúc nắng lúc mưa
Vì danh vì lợi... sớm trưa muộn phiền...

Biết rằng thời buổi kim tiền
Nhưng ta phải giữ, tánh hiền ngự tâm
Đừng vì lợi, phạm sai lầm
Chuốc lấy hậu quả... âm thầm về sau.

Đời người rồi sẽ qua mau
Mấy chục năm sống, xót đau cũng nhiều
Hỏi đời ? làm được bao nhiêu
Những việc có ích... những điều Từ Bi ?

Làm sao đến khi ra đi ?
Lương tâm thanh thản, sầu bi chẳng còn
Phúc Đức để lại cháu con
An lành hạnh phúc, vẹn tròn nghĩa nhân ...!

12.11.2014
HOANGHAI


Thứ Hai, tháng 11 10, 2014

Lên Núi



Bước chân lên núi Phụng Hoàng
Quên hết phiền muộn... không màng lợi danh
Dâng lên Phật, tấm lòng thành
Nguyện lòng tu sửa... cầu Sanh Niết bàn...

Trần gian kiếp sống cơ hàn
Sanh Lão Bệnh Tử, ngập tràn khổ đau
Từ người nghèo, đến kẻ giàu
Mỗi người một cảnh... khác nhau buồn phiền.

Ai ai cũng có tánh hiền
Nếu biết nuôi dưỡng, phước liền nẩy sanh
Chịu khó học Pháp tu hành
Kính Tăng lễ Phật... làm lành trừ gian...

Niềm vui sẻ đến ngập tràn
Khi Tâm đã định... mây tan trời hồng
Phước Đức tăng trưởng chất chồng
Cuộc đời An lạc ... mặn nồng muôn năm ...!

08.11.2014
HOANGHAI

Kiếp Lục Bình



Phận em số kiếp lênh đênh
Bốn mùa mưa nắng, bồng bềnh trôi sông
Quanh em dòng nước mênh mông
Tha hồ bơi lội... ngắm trông thuyền bè...

Dù mùa đông, hay mùa hè
Bơi lội trong nước, để khoe sắc màu
Thân em nối liền với nhau
Vượt qua sóng gió... thuyền tàu đi qua.

Dù nắng nóng, hay mưa sa
Thân thể xanh mát, nở hoa bốn mùa
Không vụ lợi, chẳng ganh đua
Ngày đêm cỡi nước, vui đùa gió sương.

Vạn vật đời sống vô thường
"Tre già măng mọc"... nặng vương tình đời
Tuy rằng Lục bình thảnh thơi
Nhưng cũng có lúc... chơi vơi giữa dòng...

06.10.2014
HOANGHAI

Thứ Ba, tháng 11 04, 2014

Biết Sai Nên Sửa


Nếu ta biết sửa biết tu
Tâm hồn nhẹ nhỏm, mây mù sẻ tan
Niềm vui sẻ đến ngập tràn
Cuộc sống thanh thản... lòng An Tâm bình...

Cho dù bươn trải mưu sinh
Cũng nên cố gắng, giữ mình sạch trong
Luân hồi nhân quả xoay vòng
Gieo gì gặp nấy... chớ mong hơn người...

Lòng ta mở rộng nụ cười
Nhân Từ Độ Lượng... tốt tươi lá cành
Tích đức gieo phước để dành
Mới mong hưởng được, an lành về sau...

Mai này sẽ hết khổ đau
Bởi Tâm có Phật... Pháp màu hộ thân...
Thoát ly nghiệp khổ đời trần
Muôn đời cực lạc... phước phần sinh sôi...

04.11.2014
HOANGAI



Chủ Nhật, tháng 11 02, 2014

Đời Như Chiếc Lá


Chiều về gió thổi vi vu
Gió lay lá rụng, cuối thu bẽ bàng
Cành khô trơ trọi ngỡ ngàng
Nhìn từng chiếc lá... vội vàng bay xa...

Bên đường lá bay là đà
Cuốn theo chiều gió, như là đuổi nhau
Giờ đây lá đã đổi màu
Xa cành xa cội... xót đau phận mình.

Lá kia cũng muốn chung tình
Nhưng do tạo hoá... đổi hình xưa nay
Nên đành chấp nhận đắng cay
Rời chốn thân thuộc ... xuôi tay ngậm ngùi...

Nay ta ngẫm tới nghĩ lui
Người cũng giống lá, tươi vui một thời
Khi già cũng phải lìa đời
Cũng vàng cũng héo... tả tơi thân gầy.

Đừng nên đua gió đua mây
Năng làm việc thiện... chớ gây nợ trần
Đến khi con tạo xoay vần
Trở về cát bụi ... chẳng cần gì đâu ...!

02.11.2014
HOANGHAI