Thứ Hai, tháng 10 28, 2013

Ngôi Nhà Của Mẹ


Nhà Mẹ nằm ở giữa làng
Trước sân trồng sẵn, một hàng cau xanh
Lối vào tre già uốn cành
Họ hàng chòm xóm, vây quanh vui vầy !

Thuơng Mẹ chưa được no đầy
Suốt đời cực khổ, nuôi bầy con thơ
Mẹ rằng: tao chỉ ước mơ
Làm căn nhà lớn... để thờ Tổ Tiên.

Thế rồi cũng đến cơ duyên
Mẹ xây nhà mới, bạc tiền chẳng dư
Ngày đêm Mẹ lại trầm tư
Lo toan mọi việc... chẳng hư hao gì.

Nhà xong, nợ nần ly bì
Mẹ đành chắt góp... củ mì khoai lang
Trả nợ hàng xóm họ hàng
Khi đã hết nợ, Mẹ càng mừng vui.

Nào ngờ... chạy tới chạy lui
Thăm con thăm cháu... vận xui ập vào
Mẹ đi... trong sự nghẹn ngào
Con cháu đau khổ... lệ trào tiếc thương... !

10.2013
HOANGHAI


Thứ Sáu, tháng 10 25, 2013

NỖI KHỔ VÙNG LŨ


Mỗi khi có bão đi qua
Lũ lụt càn quét, xót xa tình đời
Miền trung đói khổ tả tơi
Tài sản mất hết, kêu trời thấu chăng !

Mùa màng bị nước cuốn phăng
Hoa màu mất sạch... bằng lăng một vùng
Đói rét, bệnh tật, não nùng
Biết bao tai hoạ, miền trung gồng mình.

Cầu mong trời ban chút tình
Miền trung hết bão, an bình quanh năm
Từ gần gủi, đến xa xăm
Giúp nhau vượt nạn... những năm đói nghèo.

Niềm vui sẽ được kèm theo
Người nhiều kẻ ít... trồng gieo ân tình
Cứu nguy khúc ruột của mình
Qua cơn khốn đốn... ấm tình nước non !

10.2013
HOANGHAI



Chủ Nhật, tháng 10 20, 2013

ƠN CHA


Khi xưa đánh đuổi giặc Tây
Chín năm kháng chiến, mình đầy vết thương
Vậy mà Cha vẫn kiên cường
Vượt qua gian khó, tìm đường tiến lên !

Hoà bình Cha được ghi tên
Chế độ chính sách, cấp trên khen mừng
Về quê cuộc sống nương rừng
Thân già vất vả... chưa từng ấm no.

Đông về giá lạnh co ro
Cái ăn cái mặc, Cha lo mọi bề
Làm nông vất vả nặng nề
Cha làm nghề phụ... kiếm về tiền thêm.

Thế rồi cứ mỗi hằng đêm
Bên ngọn đèn nhỏ, êm đềm sáng soi
Cha ngồi nhịp nhàng đưa thoi
Cây kim vá lưới, luồn- chòi- kết- khâu.

Nhưng rồi chẳng được bao lâu
Mùa đông năm ấy... đau sầu tang thương
Cha về nơi chốn thiên đường
Bỏ lại con cháu... tiếc thương ngậm ngùi !

16.09.2013
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 10 17, 2013

PHẬN LÀM CON

Sinh ra đã phận làm con
Chữ Hiếu phải vẹn, vuông tròn mới an
Nếu không ắt phải van than
Cả đời hối hận, ngập tràn khổ đau !

Vậy nên, ta hãy khuyên nhau
Còn Cha còn Mẹ, hãy mau đáp đền
Sinh thành dưỡng dục chớ quên
Trăm năm Cha Mẹ, chẳng bên mình hoài.

Chữ Hiếu: vẹn mới có tài
Chữ Tình: chung thuỷ, mới hài lòng nhau
Chữ Nghĩa: phải có trước sau
Chữ Tâm: phải tịnh, mới mau an lành.

Bền chí mọi việc sẽ thành
Nghèo giàu phận số... ai dành được đâu
Đời người là một bể dâu
Tiền tình danh vọng... nỗi sầu đeo mang.

Đường về rộng lớn thênh thang
Tu tâm dưỡng tính, tránh mang luỵ phiền
Trở về cát bụi - lên tiên
Tay không tay trắng... bạc tiền chi đâu !

10.2013
HOANGHAI




Thứ Hai, tháng 10 14, 2013

NỖI ĐAU MIỀN TRUNG


Lại thêm một năm mất mùa
Nhà cửa tan nát... gió lùa trước sau
Đã nghèo cộng thêm nỗi đau
Người mất của hết... cháo rau ấm tình.

Cuộc đời ai cũng như mình
Cầu mong mạnh khoẻ, an bình toàn gia
Nhưng trời nào theo ý ta
Thiên tai dồn dập... xẩy ra khôn lường.

Biết rằng giữa chốn Vô thường
Có không không có, tỏ tường từ lâu
Nhưng sao ta vẫn âu sầu
Xót thương tai hoạ, từ đâu đến hoài.

Gây nên bao cảnh trần ai
Miền trung đói khổ... trãi dài quanh năm !

10.2013
HOANGHAI



Thứ Bảy, tháng 10 12, 2013

VĨNH BIỆT ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP


Tiếc thương tiễn Bác ra đi
Trời Nam đất Việt, sầu bi lệ dài
Đất nước vắng bóng nhân tài
Muôn đời nhớ mãi, hình hài thân thương !

Bác ơi ! trên mọi nẻo đường
Ba miền nam bắc, yêu thương một nhà
Mà sao Bác nở đi xa
Để cho con cháu, nhạt nhoà lệ rơi.

Trời thu cây cỏ tả tơi
Lá vàng rơi rụng, mọi nơi đau buồn
Nay Bác đã trở về nguồn
Quốc tang tiễn Bác, lệ tuôn ngập lòng.

Ơn Bác bảo vệ non sông
Đánh đuổi Pháp Mỹ, thành đồng ving quang
Lập nên những trang sử vàng
Điện Biên lịch sử, Pháp hàng thua ta.

Giờ đây, Bác GIÁP đi xa
Cầu mong hồn Bác, Phật Ca độ trì
An lành trong cõi từ bi
Hồn thiêng sông núi, sẽ đi bên Người !

10.2013
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 10 09, 2013

CHIỀU THU


Chiều về trời chợt âm u
Một vùng dày đặc, mây mù giăng ngang
Xa xa mấy sợi nắng vàng
Vương vấn sót lại, một hàng tím xanh !

Hoàng hôn buông xuống yên lành
Trời thu se lạnh, như dành tiết đông
Chân trời mây ửng màu hồng
Trôi trôi lặng lẽ, bềnh bồng về đây.

Từng đàn chim nhỏ gọi bầy
Cuối ngày về tổ, sum vầy cùng nhau
Con bay trước, con theo sau
Nối thành một dãy, bay mau về nhà.

Ôi sao ! thân thiết đậm đà
Tình đời có được, như là chim không ?
Chợt lòng, lạnh buốt như đông
Trần gian muôn vẻ... ngóng trông mỏi mòn !

10.2013
HOANGHAI


Thứ Ba, tháng 10 08, 2013

MƯA GIÔNG


Chợt trời đổ cơn mưa giông
Lữ khách ướt đẫm, mà không trú nhờ
Một mình rảo bước thẩn thờ
Ngóng trông đâu đó... một bờ vai ai !

Dòng nước bên đường chẻ hai
Bởi xe tấp nập... chạy dài nước bung
Đôi vai nhỏ, chợt rung rung
Dường như mong muốn, một khung trời vàng.

Mưa thu chấm dứt vội vàng
Để lại nước đọng, trên hàng cây xanh
Đung đưa dưới nắng long lanh
Muôn màu muôn vẻ, tạo thành sắc thu.

08.10.2013
HOANGHAI

Muôn Đời Nhớ Ơn Đại Tướng VÕ NGUYÊN GIÁP


Việt nam mất một nhân tài
Nhân loại lịch sử, miệt mài ghi công
Nhớ ơn thống nhất non sông
Muôn đời con cháu, sẽ không quên Người !

Đất nước nở mãi nụ cười
Vì Võ Nguyên Giáp, là Người sáng soi
Đưa đường, chỉ lối, tìm tòi
Tương lai tươi đẹp, giống nòi quang vinh.

Cả nước vái biệt hương linh
Thành tâm ghi nhớ, nghĩa tình sắt son
Ngàn đời thế hệ cháu con
Nhớ ơn tướng GIÁP, mãi còn ngợi ca !

07.10.2013
HOANGHAI



Chủ Nhật, tháng 10 06, 2013

Tiếc Thương Đại Tướng VÕ NGUYÊN GIÁP



Chiến công vang dội đất trời
Nhân loại ghi nhận, tuyệt vời công lao
Đại Tướng hưởng thọ đã cao
Giờ đây về cõi, trời sao vĩnh hằng !

Tiếc thương nhưng vẫn tin rằng
Đại tướng vẫn sống, vĩnh hằng trong ta
Dẫu thân xác có đi xa
Linh hồn rạng rỡ, ngợi ca muôn đời.

Con cháu ghi nhớ ơn Người
Tự hào Vị Tướng, sáng ngời vinh danh
Chiến công lịch sử liệt oanh
Là VÕ NGUYÊN GIÁP, bức tranh thành đồng !

10.2013
HOANGHAI


Thứ Bảy, tháng 10 05, 2013

THƯƠNG MIỀN TRUNG


Gió bão thì đã qua rồi
Hậu quả còn đó, đứng ngồi không yên
Thiên tai tàn phá liên miên
Gây bao nỗi khổ, cho miền trung du !

Mỗi năm cứ đến mùa thu
Bão lụt lại đến, những khu đói nghèo
Nỗi đau từ đã bám theo
Làm cho bao cảnh... cheo leo giữa đời.

Nhiều người chỉ biết kêu trời
Tan nhà nát cửa... hết lời van than
Nhưng nào có được bình an
Bão lũ để lại... vô vàn khổ đau.

Hỡi đời ! hãy sống vì nhau
Người nhiều kẻ ít, hãy mau giúp người
Mong sao mang lại nụ cười
Cho miền bão lũ, tháng mười năm nay.

Hãy mau, tay nắm lấy tay
Giúp người vượt khó... làm ngay thiện từ !

10.2013
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 10 03, 2013

THƠ CHẾ ĐỜI


Ngồi buồn ngẫm nghĩ chuyện đời
Mở trang sách nhỏ, viết lời thơ vui
Tìm mãi... chẳng thấy ngọt bùi
Bòng bong một đám... chẳng vui tý nào !

Nên đành gấp tập vở vào
Tìm về những chuyện, ngọt ngào du dương
Nhưng sao càng thấy xót thương
Bụi trần bám víu... đầy đường ta đi.

Đành lòng, ôm mối sầu bi
Tiếc cho cái cõi... Sân -Si đoạ đày
Gây nên bao nỗi đắng cay
Chứa đầy Tham - Hận... giải bày cùng ai.

Chợt lòng buông tiếng thở dài
Cầu Trời khấn Phật... trổ tài giúp cho
Để đời vơi bớt âu lo
Người người tĩnh ngộ... chăm lo việc lành !

10.2013
HOANGHAI