Thứ Tư, tháng 9 26, 2012

TRUNG THU



Đêm thu dưới ánh trăng vàng
Đèn lồng sáng rực, trong làng ngoài thôn
Trời vừa chập choạng hoàng hôn
Trẻ thơ vui tết, bồn chồn đợi mong .

Trời thu xanh mát sáng trong
Ánh trăng vằng vặc, đưa đong giữa trời
Mây trôi từng đám rã rời
Gió xua lướt nhẹ, cao vời không trung.

Chợt lòng suy nghĩ mông lung
Nhớ thời thơ ấu, sống chung gia đình
Mẹ Cha luôn thương yêu mình
Trung thu bánh kẹo, linh đình bên nhau.

Thế rồi thời gian qua mau
Anh em khôn lớn, trước sau lên đường
Cuộc sống bôn ba tha hương
Huynh đệ xa cách, vấn vương quê nhà.

Mẹ Cha ngày một yếu già
Mỗi khi lễ tết, rất là nhớ con
Thân già trông đợi mỏi mòn
Mong con thành đạt, để còn về thăm.

Nhưng rồi chẳng được bao năm
Cha đi về cõi, xa xăm vĩnh hằng
Một mình Mẹ khóc dưới trăng
Cầu mong con cái, siêng năng thành tài.

Mười sáu năm, Mẹ miệt mài
Nuôi đàn con nhỏ, lệ dài hằng đêm
Niềm vui chưa được tăng thêm
Trời đã gọi Mẹ, giữa đêm tháng mười.

Chúng con tắt lịm nụ cười
Vô cùng đau xót, tiển Người ra đi
Trong lòng mang nặng sầu bi
Ba năm rồi vẫn, ướt mi lệ trào !

26.09.2012
HOANGHAI


Thứ Năm, tháng 9 20, 2012

THU SANG



Chiều nghe tiếng gió vi vu
Biết rằng gió đã, mang thu trở về
Mưa ngâu từng đợt lê thê
Lất phất trong gió, mãi mê sáng chiều.

Thu sang lòng nhớ bao điều
Lá xanh lá đổ, với nhiêu ước mơ
Tình thu lắm đỗi mong chờ
Gió thu thì lại, hững hờ cuốn trôi.

Nhớ về cái thủa xa xôi
Tuổi mơ mộng đẹp, lứa đôi hẹn hò
Trăng lên thì thầm nhỏ to
Bẻ cành nhặt lá, âu lo phập phồng.

Lớn lên lấy vợ gã chồng
Một người một nẻo, bế bồng con thơ
Lòng còn luyến tiếc ngẩn ngơ
Kỷ niệm thơ ấu, mộng mơ ngàn điều !

10.09.2012
HOANGHAI

Thứ Năm, tháng 9 13, 2012

ÁNH SÁNG TỪ MẸ



Mẹ mang chín tháng mười ngày
Sinh thành dưỡng dục, đời này sao quên
Dứt ruột từng khúc mà nên
Tình Mẹ sáng mãi, vững bền thiên thu.

Nhớ Mẹ, nhớ cả lời ru
Dù rằng Mẹ đã, ngao du mây trời
Lòng con quyến luyến không rời
Âm thanh của Mẹ, trọn đời mang theo.

Thủa xưa bên Mẹ hát reo
Mẹ cưng chiều chuộng, làm theo từng lời
Khi con cất bước vào đời
Là khi nước mắt, Mẹ rơi vì mừng.

Nghe tin con ở núi rừng
Mẹ lại lo lắng, không ngừng hỏi han
Buồn vui Mẹ luôn sẽ san
Ân tình của Mẹ, chứa chan từng lời.

Đến khi đã thành đạt rồi
Lòng mong còn Mẹ, bồi hồi tiếc thương
Dù cho tóc đã pha sương
Mỗi khi nhớ Mẹ, lệ thường tuôn rơi.

Lòng con nhớ lắm Mẹ ơi !
Vâng lời Mẹ dặn, sống đời nghĩa nhân
Chúng con trân trọng tình thân
Cho dù mỗi đứa, bước chân mỗi miền.

Nắm tay thờ phụng mẹ hiền
Ngày giổ ngày tết, con liền về thăm
Mẹ như ánh sáng trăng rằm
Soi sáng con cháu, quanh năm mạnh giàu !

13.09.2012
HOANGHAI


Thứ Ba, tháng 9 04, 2012

MẸ ƠI HÃY NGỦ YÊN



Tháng bảy trời đổ mưa ngâu
Mẹ tôi đã ngủ, dài lâu muôn đời
Không mơ, chẳng nói nữa lời
Ngàn thu yên giấc, giữa trời đồng quê.

Bốn mùa nắng gió lê thê
Mẹ nằm yên đó, chẳng hề ngại chi
Nắng mưa cũng chẳng quản gì
Cỏ cây hoa lá, xanh rì từ lâu.

Mỗi năm con cháu rể dâu
Lại về thăm Mẹ, buồn rầu tiếc thương
Quỳ bên mộ Mẹ dâng hương
Mắt rưng rưng lệ, khóc thương Mẹ hiền.

Dù đi xa cách mấy miền
Đến ngày giổ tết, con liền về thăm
Đến nay đã gần ba năm
Một mình Mẹ vẫn cứ nằm nơi đây.

Mẹ ơi ! nằm gió, ngắm mây
Không phiền không nghĩ, không dây chuyện đời
Buồn vui chẳng than một lời
An nhiên thụ hưởng, khoảng trời thần tiên !

04.09.2012
HOANGHAI