Chủ Nhật, tháng 4 29, 2012

TÌNH XƯA VÀ NAY


Con tim như giữa cơn say
Chợt nghe nóng bỏng, như ngày mới yêu
Lửa tình, nung nấu muôn điều
Hạnh phúc nồng ấm, cùng nhiều ước mơ.

Tuổi hồng, chắp cánh thành thơ
Cùng nhau thêu dệt, mộng mơ cho đời
Bên nhau quấn quýt không rời
Thề non hẹn biển, gửi lời trao nhau.

Thời gian thấm thoát qua mau
Mái đầu điểm bạc, nghèo giàu phận ta
Chẳng còn phong độ hào hoa
Vậy mà Người ấy, xuýt xoa khen thầm.

Trời sinh một cặp chẳng lầm
Bù qua sớt lại, ngấm ngầm thương yêu
Xa nhau, nhung nhớ rất nhiều
Gần nhau lại thấy, thương yêu chất chồng.

Nắm tay, một dạ tương đồng
Xây dựng cơ nghiệp, vợ chồng chung vai
Âm êm hạnh phúc xưa nay
Bóng chiều đã xế, vẫn say giấc nồng.

Đẹp đôi, duyên phận tơ hồng
Con cái khôn lớn, sổ lồng bay xa
Chỉ còn lại đôi bạn già
Yêu thương chăm sóc, mặm mà như xưa !

Ngày 29.04.2012
HOANGHAI

Thứ Hai, tháng 4 23, 2012

TUỔI MƠ

Tiếng ve báo hiệu hè về
Ngân trong nắng gió, lê thê từng hồi
Phượng hồng rủ cánh từng đôi
Sân trường, áo trắng, xa rồi còn đâu .

Tuổi mơ kỷ niệm in sâu
Trong tà áo trắng, mắt nâu thẹn thùng
Nghiêng che nón lá ngập ngừng
Bên gốc phượng vĩ, ngại ngùng gặp nhau.

Thời gian thấm thoát qua mau
Tình đầu e ấp, trong nhau lớn dần
Hè về trong dạ bần thần
Xa trường vắng bạn, bội phần nhớ thương.

Tình đầu mơ mộng vấn vương
Bao điều thầm kín, vẫn đương e dè
Bạn bè trêu chọc khắt khe
Nên nào ai dám, vản ve vui cười.

Thầm thương thầm nhớ một người
Tình thư gói gọn, từng lời tương tư
Ngại ngùng chẳng dám đưa thư
Vẫn còn dấu kín, chần chừ đợi trao.

Thư tình, cùng những ước ao
Ép trong trang sách, với bao nỗi niềm.
Nhìn hoa phượng rớt bên thềm
Nhớ mùa hè ấy... vai mềm tiển đưa .

Ngày 23.04.2012
HOANGHAI

NHỚ HOÀI TÌNH XƯA

Tình nồng đang độ mê say,
Con tim bốc lửa, đắng cay không màng,
Đôi môi tìm kiếm vội vàng,
Bên nhau quấn quýt, ngỡ ngàng thiên thai !

Bầu trời như thể cuồng quay,
Mặt đất rung rẫy, gió lay tóc mềm,
Nắng chiều đổi màu vàng thêm,
Quyện vào mây trắng, màn đêm đang chờ.

Hạt nắng chiều ngã vàng tơ,
Hoàng hôn buông xuống, lờ đờ mây trôi,
Gió chiều lay chiếc lá rơi,
Cành khô trước gió, tả tơi một mình.

Bóng tối như thể rập rình,
Bao trùm lên cả mái đình cuối thôn,
Vùng quê, trong buổi hoàng hôn,
Đường làng nhộn nhịp, xóm thôn rộn ràng.

Đâu đây, tiếng ai ngân vang,
Vẳng trong làn gió, bay sang bên này,
Giọng ca đang độ mê say,
Của một thiếu nữ, bao ngày chờ mong.

Trãi lòng, duyên nợ long đong,
Gửi theo mây gió, bay trong chiều tà,
Nghe sao mà quá mặn mà,
Với bao ước nguyện, thiết tha mong cầu.

Chợt nghe, mặn chát giọt sầu,
Trách người viễn xứ, đi đâu miệt mài,
Để em, giọt ngắn giọt dài,
Trong lòng nặng trĩu... nhớ hoài tình xưa !

Ngày 16.04.2012
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 4 11, 2012

GIÓ LẠNH

Gió đâu, như kiểu chuyễn mùa,
Gió mang hơi lạnh, gió lùa màn thưa,
Gió lay sợi tóc đong đưa,
Gió đem giá buốt, tình xưa đâu còn !

Xuân qua hạ đến héo mòn,
Lá vàng rơi rụng, xoay tròn bão giông,
Đắng cay cho phận má hồng,
Mười hai bến nước, chất chồng nhớ thương.

Lạnh lòng giữa lối mờ sương,
Sóng đời cuồn cuộn, vẫn đương dâng trào,
Gió xua, từ chốn phương nào,
Mang theo giá lạnh, đi vào tim côi .

Người ơi, người ở xa xôi,
Có hay gió lạnh, buốt đôi vai gầy,
Thân mềm lụa mỏng thơ ngây,
Chìm trong nỗi nhớ, đong đầy giá băng.

Xuân thì đang độ tròn trăng,
Tình yêu nồng cháy, tơ găng tràn đầy,
Hương tình lan tỏa ngất ngây,
Nghe lòng xao xuyến, phút giây tình nồng.

Phận duyên không vẹn tơ lòng,
Đường tình trắc trở, tơ hồng phân ly,
Ngậm ngùi chẳng biết nói chi,
Khi tình tan vở, ngoảnh đi một mình.

Phận em, khổ bởi chữ Tình,
Lòng em, đau nhói, bóng hình còn đâu,
Môi em, mặn chát giọt sầu,
Tim em, buốt giá... tình đầu đắng cay !

Ngày 11.04.2012
HOANGHAI

Thứ Tư, tháng 4 04, 2012

THÁNG BA NHỚ MẸ

Ngày xưa khi bước vào đời,
Lòng con mang nặng bao lời Mẹ khuyên,
Xa quê vắng bóng Mẹ hiền,
Nỗi niềm thương nhớ, triền miên tháng ngày !

Nhà nông bận rộn cấy cày,
Con đông vất vả, cả ngày lẫn đêm,
Thân già, cực khổ yếu mềm,
Nuôi đàn con nhỏ, thân thêm gầy mòn.

Những năm tại thế Cha còn,
Tuy rằng vất vả, trèo non vẫn cười,
Mẹ luôn làm vui lòng người,
Quan tâm ăn uống, rượu mời thường xuyên.

Tính tình Cha lại rất hiền,
Trầm ngâm ít nói, chẳng phiền chi ai,
Ngày đi kéo lưới kéo chài,
Tối về vài chén, lai rai ngủ vùi.

Cuộc sống như thế mà vui,
Gia đình êm ấm, tiến lùi có nhau,
Cho dù chỉ cơm với rau,
Nuôi đàn con nhỏ, lớn mau từng ngày.

Đời Mẹ chưa được no say,
Miếng ngon chưa có, đắng cay thì nhiều,
Thế rồi, trời ngã bóng chiều,
Cha già khuất núi, Mẹ yêu ngậm ngùi.

Nhìn con khôn lớn Mẹ vui,
Thấy con thành đạt, đẩy lùi khổ đau,
Lớn lên, con cái thi nhau,
Ra đi để Mẹ cháo rau quê nhà .

Thân gầy vì thương nhớ Cha,
Chín lần vượt cạn, cắt ra ruột mình,
Sắt son một dạ trung trinh,
Tảo tần khuya sớm, một mình nuôi con.

Giờ đây Mẹ đã không còn,
Nhưng hình bóng Mẹ, trong con sáng ngời,
Cầu mong Mẹ ở trên trời,
Cõi Tiên an nghỉ ngàn đời yên vui !

Ngày 04.04.2012
HOANGHAI